Hai người đang hết sức triền miên, thì di động của Lộc Hàm đột nhiên vang lên.
Thế Huân dừng hôn môi, kéo cậu ngồi xuống, đem người bán ôm vào trong ngực để cho cậu nghe máy.
"Số điện thoại lạ!?" Lộc Hàm lấy di động ra, nhìn số người gọi, bụng đầy nghi hoặc ấn nút nghe.
"Xảy ra chuyện gì!?" Vốn là Thế Huân đang ôm Lộc Hàm bình thản nghe điện thoại, nhưng cậu vừa nói quá hai câu sắc mặt liền lặp tức thay đổi, Thế Huân lo lắng hỏi một câu.
"Là bệnh... bệnh viện gọi tới, nói... Mẹ của em bị đụng xe..." Lộc Hàm cúp điện thoại, thất kinh nhìn Thế Huân.
"Mẹ hiện tại ở bệnh viện nào!?" Thế Huân lập tức kéo Lộc Hàm đứng dậy, một bên hướng bên ngoài mà đi một bên hỏi bệnh viện nào, sau đó anh lái xe đưa Lộc Hàm thẳng đến bệnh viện.
Hai người ở bệnh viện nhìn thấy Lộc mẫu không có việc gì mới thở phào một hơi. Lúc nghe máy bởi vì Lộc Hàm quá kích động nên không có nghe kỹ nội dung, Lộc mẫu đúng là bị xe đụng, nhưng may mắn chính là không có bị vết thương nghiêm trọng nào. Lộc mẫu định sẽ về nhà, nhưng lão nhân gia dù sao tuổi cũng lớn, Thế Huân cùng Lộc Hàm lo lắng sẽ có hậu di chứng, liền khuyên bà ở lại bệnh viện quan sát vài ngày.
Làm xong thủ tục nhập viện, Lộc mẫu không có chuyện gì, hai người đều ở bệnh viện cũng vô dụng, Lộc Hàm liền bảo Thế Huân trở về công ty.
Mấy ngày kế tiếp, Lộc Hàm đều ở bệnh viện chăm sóc mẫu thân. Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528339/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.