Hậu huyệt đóng chặt do sức mở của hai chân mà hé ra một cái động khẩu nho nhỏ, thịt non phấn hồng bao vây huyệt khẩu bị xé mở ra hai bên, các nếp uốn nhợt nhạt cũng bị kéo đến bằng phẳng. Sâu thẳm bên trong lỗ nhỏ như là có lực hút câu dẫn Thế Huân không ngừng tới gần.
Thế Huân quỳ ghé vào giữa hai chân Lộc Hàm, hai mắt si mê nhìn chăm chú vào lỗ nhỏ mà chính mình từng vô số lần tiến vào, chặt chẽ, ấm áp, ướt át, mềm mại… Cảm giác tốt đẹp trước kia nháy mắt hiện lên trong đầu, Thế Huân cảm thấy dương vật cứng rắn của mình lại càng thêm trướng đau khó nhịn.
Tuy rằng vừa rồi là Lộc Hàm chủ động mở ra hai chân, nhưng bị Thế Huân nhìn như vậy cậu cảm thấy thật khẩn trương, ánh mắt luống cuống nhìn vào chính mình, thân thể hơi có vẻ cứng ngắc, hai chân mở rộng còn không chịu được mà run rẩy, dương vật đã bắn tinh nhưng vẫn chưa nhuyễn xuống hoàn toàn.
Cho dù dục vọng đã là tên đã trên dây, Thế Huân cũng không có gấp gáp khuếch trương hậu huyệt của Lộc Hàm, chỉ là nghiêng đầu hôn lên mặt trong đùi non của cậu, hướng da thịt bóng loáng nhẵn nhụi một đường hôn tới bên trong. Nhưng càng vào sâu da thịt lại càng trắng nõn mịn màng, Thế Huân chỉ cần hôn mạnh chút đã có thể lưu lại hôn ngân rõ ràng.
"Lộc Hàm, nhẫn đau một chút.” Khi Thế Huân hôn đến khe đùi Lộc Hàm, đột nhiên mạc danh kỳ diệu nhắc nhở.
“Ân.” Lộc Hàm cho rằng Thế Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528304/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.