🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Thế Huân hướng các nhân viên phát tiết xong, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi, trực tiếp theo thang máy lên lầu.

“Ngô tổng, sớm.” Thư ký tương đối tinh mắt, vừa thấy Thế Huân sắc mặt khó coi đi tới, lập tức cung kính đứng lên.

“Ân… Khụ khụ…” Trên mặt Thế Huân đã sớm không còn nụ cười sáng lạn của ngày hôm qua, tùy tiện ứng thanh, còn nhíu mày ho khan hai tiếng.

“Ngô tổng có phải thân thể không thoải mái hay không!?” Thư ký nhanh nhẹn cẩn thận hỏi.

“Không sao.” Thế Huân khoát tay đi vào văn phòng.

“Khụ khụ… ngô… khó chịu muốn chết…” Thế Huân vừa ngồi vào ghế đã cảm thấy một trận ho khan, sau khi ho xong, yết hầu vừa nóng vừa đau.

Ngày hôm qua sau khi Lộc Hàm rời đi, Thế Huân thất hồn lạc phách đi về nhà, tâm tình không tốt cộng thêm thời tiết thay đổi không mặc quần áo đủ ấm, cơ thể vốn đã sinh bệnh càng trở nên khó chịu. Thế Huân sờ sờ cái trán nóng bỏng của mình, không cần đo nhiệt độ cũng biết đã phát sốt, cơm chiều cũng chưa ăn, trực tiếp uống thuốc hạ sốt rồi lên giường ngủ.

Sáng sớm Thế Huân tỉnh lại thân thể vẫn là không thoải mái, bất quá sốt lui được một chút, liền cứng rắn chống đỡ rời khỏi giường. Không ăn sáng, trực tiếp để bụng đói đi đến công ty.

Từ hôm qua tới giờ Thế Huân chưa ăn bất kỳ thứ gì, dạ dày đói từng trận co rút đau đớn, nhưng yết hầu lại khó chịu đến ngay cả nuốt nước miếng cũng đau, đầu còn mơ mơ hồ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528281/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hai Con Người, Một Cuộc Đời
Chương 127: Lo lắng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.