Thế Huân ôm Lộc Hàm vào phòng ngủ sau đó đặt cậu lên giường, liền xoay người mở ngăn kéo đầu giường tìm trơn tề.
Lúc nửa người dưới trần trụi tiếp xúc với chăn nệm, một cảm giác mát lạnh làm Lộc Hàm nhịn không được rùng mình, đem nội tâm từ trong kinh ngạc cùng kích động hồi phục lại. Có lẽ do vẫn luôn hiểu lầm Lộc Hàm là MB, nên dù Thế Huân bao dưỡng cậu, cũng không nguyện ý để cậu tiến vào nơi riêng tư của anh như là phòng ngủ, trừ bỏ phòng khách cùng thư phòng, nếu Thế Huân vui vẻ sẽ đem Lộc Hàm vào phòng cậu đang trú mà làm. Nhưng đó là khi tâm tình anh cực kỳ tốt, thí dụ như ký được một hợp đồng trị giá hàng triệu, đối với Ngô thị đem lại lợi ít không nhỏ, nhưng cũng không thể ngày nào cũng có hợp đồng hàng triệu để ký, Thế Huân cùng Lộc Hàm sống cùng gần một tháng, cho nên số lần hai người ở phòng ngủ làm có thể đếm trên đầu ngón tay. Hôm nay Thế Huân lại chủ động ôm chính mình về phòng ngủ, điều này sao có thể không làm cậu vui sướng đến thất thần.
“Cởi quần áo nằm xuống đi.” Khi Thế Huân từ ngăn kéo lấy ra trơn tề quay đầu lại, nhìn thấy Lộc Hàm biểu tình si ngốc ngồi trên giường, lập tức hướng cậu ôn hòa tươi cười.
Nội tâm đang cao hứng không biết nên làm thế nào thì lại bị nụ cười của Thế Huân làm ê muội đầu óc, Lộc Hàm lập tức ngoan ngoãn tự mình cởi đến không còn một mảnh, toàn thân trần trụi nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528217/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.