--------- Ta nói hạnh phúc ko bao giờ được dài mà ---------
Thế Huân trước kia khi cùng Quan Lâm dạo phố, Quan Lâm chỉ thích đi những khu thương mại cao cấp, mặc kệ là cần hay không cần, chỉ cần hắn để ý thì nhất định phải mua cho được, mỗi lần không quét sạch thẻ của Thế Huân thì không về nhà. Thế Huân cũng mang Lộc Hàm đi khu thương mại cao cấp, để thưởng cho cậu đã hầu hạ mình rất thoải mái, Thế Huân tính toán nếu Lộc Hàm thích cái gì liền mua cho cậu cái đó.
Từ lúc ăn sáng sau khi nghe Thế Huân nói sẽ dẫn mình đi dạo, tâm trạng Lộc Hàm luôn ở trạng thái hưng phấn cực độ, cậu không quan tâm xung quanh đang bán thứ gì, chỉ không ngừng nhìn trộm người đang sánh vai cùng mình, Thế Huân.
Thế Huân nhìn thấy Lộc Hàm vẫn luôn thấp đầu không nói chuyện, cho rằng cậu chưa từng tới những nơi cao cấp như thế này nên không biết mua thứ gì, liền túm lấy cánh tay Lộc Hàm đem cậu kéo vào một cửa hàng chuyên kinh danh trang phục hàng hiệu.
Thế Huân cầm quần áo để lên người Lộc Hàm đo tới đo lui, Lộc Hàm nhìn bản giá lộ ra trên áo bị dọa đến líu lưỡi. Nhãn hiệu này cậu từng thấy trên TV, không ngờ một bộ quần áo như vậy mà phải tiêu thất nửa năm tiền lương mới có thể mua được. Mà đang ở trước mặt nhân viên bán hàng, cậu lại không dám nói lung tung cái gì, sợ làm Thế Huân mất mặt, chỉ đành đứng yên để anh cầm quần áo hướng người mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528211/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.