“Dạ!?” Lộc Hàm nhỏ giọng nhận điện thoại, bởi vì bên cạnh còn có đồng nghiệp, nên không tiện gọi tên Thế Huân.
“Khụ khụ, cậu… có biết làm món cá không!?” Đầu dây bên kia Thế Huân ho nhẹ hai tiếng rồi mới mở miệng. Không khác mấy những gì Lộc Hàm dự đoán, tuy rằng không phải hỏi chuyện bữa cơm chiều, nhưng cũng là liên quan đến ăn uống.
“Biết! Hấp, kho, sốt chua ngọt… đều có thể.” Có thể ở trước mặt Thế Huân biểu diễn trù nghệ làm Lộc Hàm đặt biệt cao hứng, lập tức nói ra vài món ăn làm từ cá. Không phải người ta có câu “Con đường ngắn nhất đi đến trái tim đàn ông là thông qua dạ dày” sao, huống chi Lộc Hàm cảm thấy trù nghệ của mình cũng làm Thế Huân thật vừa lòng.
“Món gì cũng được. Hôm nay tôi muốn ăn cá, đúng lúc cách nhà không xa có một khu chợ bán cá rất tươi, sau khi tan tầm cậu đến chỗ xuống xe hồi sáng đợi tôi, tôi chở cậu đi mua.” Thế Huân yêu cầu không cao, nhưng dù sau cũng là mình ăn, nên muốn chọn cá tươi mà mua.
“Vâng, tan tầm tôi sẽ qua.” Nghe Thế Huân nói sẽ lái xe chở mình đi, khuôn mặt Lộc Hàm nháy mắt ngập tràn ý cười, sau khi cao hứng lên tiếng đồng ý, đầu dây bên kia Thế Huân liền tắt điện thoại.
“Lộc Hàm cậu rơi vào lưới tình khi nào vậy!? Là bạn gái gọi hả, nhìn cậu cao hứng như vậy, còn muốn nấu đồ ăn cho cô ấy, cái gì hấp, kho, sốt chua ngọt, làm bạn gái của cậu thật hạnh phúc. Kiếp sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528197/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.