Ở trường, Thế Huân là nhân vật của công chúng, gia thế bối cảnh tự nhiên cũng sẽ bị mọi người nghị luận, mà đối với người chú ý cử nhất động của Thế Huân như Lộc Hàm, đương nhiên cũng biết không xót thứ gì. Thế Huân là cậu ba của xí nghiệp Ngô thị, như vậy sau khi tốt nghiệp nhất định sẽ vào xí nghiệp làm việc. Cho nên, sau khi tốt nghiệp xong Lộc Hàm không chút do dự ứng tuyển vào Ngô thị, cũng may hồi còn ở trường tuy cậu không tính là nổi bật, nhưng thành tích không tồi, nên cũng thuận lợi xin được vào Ngô thị.
Giống như Lộc Hàm đoán, Thế Huân thật sự cũng vào Ngô thị làm việc. Chẳng qua Thế Huân là tổng giám đốc, mà Lộc Hàm chỉ là nhân viên bình thường. Thế Huân làm việc ở tầng cao nhất trong Ngô thị, không cần chen chút với đám nhân viên bình thường, mỗi lần đều theo thang máy chuyên dụng lên thẳng tầng trên cùng. Cho nên Lộc Hàm sau khi vào đây làm việc, cơ hội được nhìn thấy Thế Huân còn ít hơn so với lúc đi học, chỉ những khi hội nghị mới ngẫu nhiên nhìn thấy anh trên bục phát biểu, hoặc khi anh nổi hứng đến các ngành tuần tra, Lộc Hàm mới nhân cư hội trộm ngắm anh vài lần, còn bị quản lý nhìn thấy mỉa may, nói hắn nịnh nọt Thế Huân.
Lộc Hàm cũng cảm thấy chính mình thực buồn cười, hồ đồ ngốc ngếch đi yêu thầm, biết rõ tình cảm này là vô vọng, vậy mà nhiều năm rồi vẫn cứ cố chấp không buông. Ánh mắt Lộc Hàm dõi theo Thế Huân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-con-nguoi-mot-cuoc-doi/1528157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.