Bạch Dương chân trước trở về biệt thự, Hàm Nhất đi chân sau vào nhà, thấy Bạch Dương ngồi xụi lơ trên sô pha, ân cần hỏi: “Anh sao vậy?”
“Về đến nhà thì mất một lớp da, người hơi yếu.” Bạch Dương nhớ lại những chuyện đã xảy ra ở nhà thì cảm thấy mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
“Đây!” Hàm Nhất đặt những món ăn mà cô đặc biệt mang về đến trước mặt Bạch Dương.
“Đây là cái gì?” Mùi thơm toát ra từ trong túi dụ dỗ Bạch Dương chủ động mở ra.
“Mẹ tôi đặc biệt làm nó cho anh đấy.” Hàm Nhất cố ý nhấn mạnh hai chữ cuối cùng.
Bạch Dương nhìn những hộp cơm được đóng gói đẹp đẽ, không khỏi nuốt nước bọt, ” Dì có tâm quá, cám ơn!”
Bạch Dương đang giảm cân nhưng vẫn không chịu được sự cám dỗ của đồ ăn ngon nên không nhịn được trực tiếp ăn một miếng nhỏ, “Wow wow wow, ngon quá đi mất, đều là của tôi à?”
“Đúng đúng, không ai cướp của anh cả, tất cả đều là của anh.” Hàm Nhất một bụng vui vẻ vì mình có tầm nhìn xa, sớm đã ăn một nửa trong xe.
Bạch Dương còn không biết cái chân vịt của mình sớm đã bị Trần Hàm Nhất “tham ô” rồi, trên mặt dào dạt vẻ hạnh phúc mãn nguyện, “Qúa tuyệt, ngày mai tôi sẽ mang nó đến đoàn phim.”
“Mặc kệ anh, tôi đi tắm rồi ngủ đây.” Hàm Nhất uể oải bước vào phòng tắm.
Bạch Dương cẩn thận cất giữ khẩu phần ăn ngày mai, tâm trạng vui vẻ bước chân về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chua-te-doc-than/2542413/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.