Hàm Nhất theo Bạch Dương và Lý Hưởng đến bệnh viện. Hạnh Nhi vừa được chuyển từ phòng phẫu thuật ra phòng bệnh, may mà được phát hiện cấp cứu kịp thời nên mới nhặt về được một mạng.
Cô lo lắng nhìn gương mặt tái nhợt, trắng bệch của Hạnh Nhi: “Chuyện này cũng quá đột ngột rồi, rốt cuộc bạn tôi bị gì vậy bác sĩ.”
“Trong người bệnh nhân có chứa một loại độc tố gọi là cucurbitine, thường được chiết xuất từ các loại cây dây leo, phổ biến nhất là cỏ đoạn trường, mà bình thường chúng ta hay ăn nhầm. Trúng loại độc này, trước hết bệnh nhân sẽ nôn mửa khó chịu, sau đó là đau bụng và khó thở. May mắn là bệnh nhân được đưa tới kịp thời cho nên mới không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi vài ngày là được.” Bác sĩ điều trị giải thích ngắn gọn dễ hiểu, cũng coi như đã rõ ràng nguyên nhân Hạnh Nhi ngất xỉu.
Nhưng Hàm Nhất lại cảm thấy rất kỳ quái, loại độc phức tạp như vậy sao lại bị Hạnh Nhi ăn nhầm cơ chứ: “Cô ấy ở trong nhà hát cả ngày, sao lại trúng độc được? Nếu là do thức ăn trong đoàn làm phim thì sao chỉ có mình Hạnh Nhi xui xẻo bị.”
Lý Hưởng nhanh chóng đáp: “Tôi đã báo cảnh sát, và cho người đến hiện trường điều tra lấy mẫu rồi.”
“Đoạn Trường Thảo, Thần điêu hiệp lữ à?” Phản ứng đầu tiên trong đầu Bạch Dương chính là tên loại cỏ mà Dương Quá ăn năm đó.
Hàm Nhất trừng mắt liếc Bạch Dương, rồi thở dài: “Anh Hưởng, người nhà Hạnh Nhi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chua-te-doc-than/2542356/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.