Trong đầu Trần Thuỵ Hàng hiện lên hai chữ: Tình địch?
Nhìn thấy ánh mắt oán hận của Hàm Nhất, Trần Thuỵ Hàng hoảng sợ: “Dì nhỏ, tình địch của dì không phải là cháu, dì phải dũng cảm đi lên đối đầu trực diện với đối thủ”
“Xin chỉ giáo?”
Trần Thuỵ Hàng dùng kinh nghiệm học tập từ phim truyền hình cung đấu tiến hành truyền thụ: “Dì nhỏ, trong phim cung đấu, nhân vật chính chỉ có đối đầu trực diện với địch nhân sẽ không bị động trở thành thịt cá mặc người chém giết”
Hàm Nhất suy tư năm giây: “Có chút đạo lý, vậy phải làm thế nào?”
“Ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm, đi đều! 121” Trần Thuỵ Hàng hô hăng say
Hàm Nhất tay đặt trên lưng cậu nhóc uy hiếp: “Trần Thuỵ Hàng, cẩn thận không dì đánh cháu”
“Ai nha, cháu nói nhầm. Là do cháu thuận miệng hô khẩu hiệu dùng để huấn luyện quân sự ở trong phim” Trần Thuỵ Hàng cười ha ha vài tiếng liền bị ánh mắt của dì nhỏ doạ cho ngậm miệng
Hàm Nhất khẽ đảo mắt, lúc này cũng không còn ai khác xin giúp đỡ: “Cho ý kiến đi, làm sao bây giờ?”
Trần Thuỵ Hàng: “Đối đầu chính diện. Dì nhỏ đầu tiên phải biết thu mua lòng người trước, mà cách để thu mua được lòng người là thông qua dạ dày của họ. Bởi vì đây là con đường ai cũng không nỡ chối từ”
Trần Thuỵ Hàng còn chưa nói hết thì Hàm Nhất tiếp lời:
“[Xá bất đắc hài tử sáo bất trứ lang]
Không nỡ bỏ giày sao bắt được sói, đạo lý này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chua-te-doc-than/2542321/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.