Chương trước
Chương sau
Bạch Dương không thể tin vào tai của mình:

“Chị nói gì cơ?”

“Lỗ tai cậu ta có vấn đề à? Em nói rõ ràng như vậy mà cậu ta còn hỏi?” Nam Nam quay qua ông xã hỏi

Lý Hưởng lắc đầu: “Đây gọi là vui quá không biết làm sao”

“Sao anh lại hiểu biết cậu ta thế?” Nam Nam khó hiểu

Lý Hưởng thở dài nói: “Vì anh cũng từng trải qua, em quên rồi à? Cả đời này anh cũng khó mà quên được”

Nam Nam nhớ lại thời điểm lúc Lý Hưởng biết mình mang thai chỉ sợ so với bây giờ càng không thể tưởng tượng nổi, dù sao lúc đó cũng là ngoài ý muốn

Bạch Dương còn chưa kịp phản ứng từ trong kích thích thì nụ cười đã hiện lên trên mặt, tươi cười kích động cầm tay Hàm Nhất còn đang hôn mê. Phấn khích qua đi, trong lòng anh lại sợ hãi. Nếu sự việc lần này làm Hàm Nhất xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì cả đời này Bạch Dương đều không thể tha thứ cho mình

Cả nhà biết Hàm Nhất mang thai đều rất vui mừng. Không khí khẩn trương lo lắng sợ hãi trước đó đã bị tin vui này quét sạch. Tin tức kích động này chỉ có người trong cuộc là vẫn chưa hay biết gì

Bác sĩ từ bên ngoài đi vào: “Tôi tới kiểm tra tình trạng sức khoẻ của bệnh nhân”

“Mời bác sĩ” Bạch Dương nhường vị trí cho bác sĩ khám

Bác sĩ làm một số kiểm tra đơn giản với Hàm Nhất: “Cơ thể bệnh nhân còn yếu, do hai ngày nay nghỉ ngơi không tốt nên có chút dấu hiệu sinh non”

“Sinh non? Vậy phải làm sao bây giờ bác sĩ?”

Bạch Dương lo lắng hoảng

“Không có việc gì, không cần quá lo lắng, hai ngày tới nằm viện quan sát thêm, phải nghỉ ngơi thật tốt, giảm bớt lượng công việc, thì sẽ không vấn đề gì” bác sĩ nói xong mới làm tâm mọi người thả lỏng

“Bệnh nhân cần nghỉ ngơi thật tốt, đề nghị mọi người không nên lưu lại nhiều người ở đây, chỉ cần một người ở lại là được rồi” Bác sĩ dặn dò xong định rời đi

Lý Hưởng tranh thủ thời gian chen vào hỏi: “Bác sĩ, bà xã của tôi có thể về nhà chưa?”

“Bệnh nhân này không có gì đáng ngại, chỉ bị thương ngoài da, về nghỉ ngơi cho tốt và bôi thuốc đúng giờ là được rồi” bác sĩ nói xong liền rời đi

Lý Hưởng ôm lấy Nam Nam nói: “Đi thôi, về nhà tắm rửa!”

“Con trai à, con chăm sóc tốt cho Hàm Nhất, ba mẹ ngày mai lại tới” Mẹ Bạch cầm tay ông xã rời đi, để lại không gian cho con trai và Hàm Nhất

Mẹ Trần cũng vỗ vai Bạch Dương dặn dò: “Trông cậy vào con, mẹ giao Hàm Nhất cho con”

“Vâng, mẹ cứ yên tâm” Bạch Dương đưa tiễn cả đám người đi, lúc này trong phòng chỉ còn lại mình cùng Hàm Nhất

Bạch Dương vào lấy một thau nước ấm giúp cô lau người, lau sạch vết bẩn trên mặt, lại nhịn không được hôn trộm mấy cái, sau đó lại lau tay chân giúp cô

Bạch Dương nhẹ nhàng nằm bên cạnh giường cẩn thận ôm cô vào lòng như ôm bảo bối quý giá, bàn tay cẩn thận vuốt ve bụng dưới của cô, không nghĩ tới con nhanh như vậy đã đến với bọn họ, lại trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy. Bạch Dương cảm thấy bảo bảo này chính là lễ vật tốt nhất mà ông trời ban cho anh và Hàm Nhất

Hàm Nhất mặc dù chưa tỉnh lại, nhưng vẫn cảm giác được hơi ấm quen thuộc, theo thói quen chui vào lồng ngực anh, nếu là lúc trước Bạch Dương đã sớm hôn lên mái tóc cô, nhưng hiện tại tóc Hàm Nhất có mùi kì lạ làm Bạch Dương mười phần ghét bỏ, cố ý quay đầu sang hướng khác, mặc dù là bà xã của mình nhưng lúc ghét bỏ Bạch Dương vẫn ghét bỏ như thường

Hàm Nhất ngủ một giấc an ổn đến lúc ánh nắng chiếu vào cả căn phòng, rõ ràng đây là vào giữa trưa, vừa mở mắt xung quanh cô ngồi đầy người



Nam Nam thấy Hàm Nhất tỉnh, liền vỗ vỗ ngực thở phào: “Bà cô của tôi ơi, cậu rốt cuộc cũng chịu tỉnh”

“Đây là nơi nào? Hiện tại là lúc nào rồi?” Hàm Nhất còn mơ hồ chưa tỉnh hẳn

“Đây là bệnh viện, cậu đã hôn mê một ngày rồi”

“Mình làm sao lại đến bệnh viện?” Hàm Nhất không chút ấn tượng nào

Nam Nam lắc đầu bất đắt dĩ nói: “Đương nhiên là mình cõng cậu đến, cậu không biết mình có bao nhiêu nặng, chờ một năm sau tranh thủ mà giảm cân đi”

“Một năm sau? Sao phải chờ? Mình xuất viện liền có thể bắt đầu” Hàm Nhất kì quái, giảm cân còn phải chọn ngày

“Không được!” Cả đám người đồng thanh phản bác”

“Tại sao?” Hàm Nhất bị giật mình, nhiều người cùng đồng nhất ý kiến thế này xác xuất quả thực rất thấp

“Cậu cùng ông xã cậu thật ngốc như nhau” Nam Nam nhịn không được trêu chọc hai vợ chồng này.

“Mình làm sao?” Hàm Nhất nổi tính tình trẻ con, tỏ vẻ bất mãn với đánh giá của Nam Nam về vợ chồng mình

Nam Nam phát hiện Hàm Nhất không phải ngốc bình thường “Cậu không chú ý đến thân thích dì cả của mình sao?”

Lời Nam Nam làm Hàm Nhất bừng tỉnh, cô nhớ đến tháng này dì cả của mình còn chưa tới

“Không phải chứ?”

“Đương nhiên rồi, cậu đã mang thai 6 tuần, dự tính đầu năm sau sinh” Nam Nam trợn mắt nhìn

Hàm Nhất không nghĩ tới mình lại mang thai, trong bụng của cô bây giờ đã có tiểu Bạch Dương, tay không tự giác đưa lên xoa bụng nhỏ

“Mình có bảo bảo rồi” Hàm Nhất ánh mắt nhu hoà, không biết có phải mỗi người khi làm mẹ đều sẽ có một mặt biểu hiện dịu dàng ôn nhu như vậy, Bạch Dương cũng chưa từng gặp qua

Anh từ phía sau ôm lấy cô, bàn tay mình bao trùm lấy đôi tay nhỏ: “Chúng ta có bảo bảo, ở bên trong này có thể là một tiểu Bạch Dương hoặc một tiểu Hàm Nhất”

Hàm Nhất dựa vào, lòng Bạch Dương, đỉnh đầu kề vào nhau, cười hạnh phúc có cảm giác khổ tận cam lai, hai người vẫn luôn ngọt ngào với nhau như vậy, có lẽ gần đây trải qua quá nhiều sự tình, suy nghĩ cũng dần trưởng thành hơn

Lúc này Hàm Nhất muốn quý trọng và bảo vệ vận mệnh chú định không dễ có của phần tình yêu này với Bạch Dương

Khi chưa qua tuổi 25, Bạch Dương chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình yêu sâu đậm một người đến mức không phải cô ấy thì không thể là ai khác. Gần nhất lại phát sinh sự tình làm anh không dám nghĩ, nếu mất đi người trong lòng có thể anh sẽ phát điên mất, càng sợ hãi Bạch Dương càng dùng sức ôm cô thật chặt.

Hàm Nhất cảm giác được sức lực của Bạch Dương, cũng biết sự sợ hãi của anh, nên cô cũng dùng sức ôm anh để đáp lại

Nam Nam thực sự không thể nhìn tiếp bộ dạng dính nhau của hai người “Hai người có thể nghĩ tới cảm giác của chúng tôi ở đây không?”

“Haizz! Không có cách nào, đây chính là di truyền. Vợ chồng của dì anh cũng dính nhau giống như vậy, anh nhìn quen rồi, chỉ có thể nói Bạch Dương đem truyền thống của ba hắn càng nâng lên một tầm cao mới” Lý Hưởng khuyên bà xã nên rộng lượng, dù sao đối với anh cũng đã thành thói quen

Mọi người ở đây đều bật cười, đúng như lời Lý Hưởng nói, đàn ông nhà họ Bạch chiều vợ có tiếng. Mẹ Trần nhìn vui thay con gái đã tìm được một tình yêu thật sự, tâm nguyện bấy lâu đã toại nguyện xem như bà cũng yên tâm

Người một nhà đều chìm trong không khí vui mừng về việc Hàm Nhất mang thai. Bạch Dương lùi tất cả công việc lại

Tin tức Hàm Nhất nằm viện lập tức lan truyền nhanh chóng, việc bắt cóc cũng trở thành tin tức đứng đầu bảng, quả nhiên bất cứ động tĩnh nhỏ nào trong giới giải trí đều mang đến hiệu ứng chấn động



Trên mạng đang thảo luận một cách bùng nổ, liên quan đến việc Hàm Nhất bị bắt cóc đã thành tam sao thất bản không thể không khiến người khác bội phục về trí tưởng tượng của cư dân mạng

Hai công ty quản lý đều cảm thấy không thể để mặc sự việc cho fan hâm mộ tuỳ ý suy đoán được, thậm chí có phần mang theo dụng ý maketing trong đó, rất có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của Hàm Nhất, cần phải nhanh chóng mở cuộc họp báo, hướng công chúng làm sáng tỏ sự việc này

Dưới sự giúp đỡ của cảnh sát, Bạch Dương đã có mặt tại buổi họp báo này tiếp nhận truyền thông phỏng vấn

“Nghe nói lần bắt cóc này kèm với sự kiện thảm đỏ lúc trước đều do người của cùng một gia đình gây ra, đây có phải là trả thù không?”

Bạch Dương: “Không phải là trả thù”

“Xin hỏi nguyên nhân của vụ cắt cóc này là gì? Có phải vì tiền? Nghe nói là có quan hệ quen biết với gia đình anh?”

Bạch Dương: “Đúng thật là vì tiền, nhưng không phải như những thông tin truyền tải trên mạng, tình huống cụ thể như thế nào bên cảnh sát sẽ tiến hành làm rõ, ở đây tôi không thể giải thích cụ thể”

“Tình trạng Hàm Nhất hiện tại như thế nào?”

Gương mặt Bạch Dương lúc này mới lộ ra chút biểu cảm: “Cô ấy đang rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm, nhưng sự việc lần nay quả thật đã làm cho cô ấy bị kinh sợ, hiện tại vẫn đang ở bệnh viện tĩnh dưỡng, hy vọng fan hâm mộ cùng truyền thông không nên quấy rầy cô ấy, bây giờ cô ấy rất cần được nghỉ ngơi, mong mọi người thông cảm”

“Hôm nay buổi tiếp nhận phỏng vấn của Bạch Dương xin dừng ở đây, tiếp theo xin mời đại diện cho phía bên cảnh sát, cảnh sát Lâm tuổi trẻ tài cao của chúng ta tường trình rõ ràng một chút về vụ bắt cóc lần này” Lý Hưởng uyển chuyển từ chối yêu cầu tiếp tục phỏng vấn của truyền thông.

Bạch Dương rời khỏi hiện trường buổi họp báo trở lại bệnh viện xem Hàm Nhất, lại phát hiện Hàm Nhất đang nhàm chán xem phim

《 Cá mập trắng 》

“Sao chỉ có mình em? Mẹ về rồi à?” Bạch Dương không thấy mẹ Trần đâu liền hỏi, mấy ngày nay hai bà mẹ đều thay phiên nhau đưa cơm. Kể từ khi biết mình mang thai, thân thể sinh cô liền sinh ra phản ứng tâm lý, bắt đầu nôn nghén, đồ ăn bệnh viện căn bản khó nuốt, hai bà mẹ thấy vậy liền phụ trách gánh vác việc ăn uống cho cô. Hôm nay vừa vặn đến phiên của mẹ Trần

“Mẹ em còn chưa tới, chắc đang kẹt xe trên đường. Hôm nay cuộc họp báo của anh thế nào, có thuận lợi không?” Hàm Nhất kéo Bạch Dương qua ngồi bên cạnh giường

“Cũng tạm ổn, phóng viên cũng không đưa ra vấn đề làm khó anh” Bạch Dương lột cho cô một quả quýt

“Lý Gia Huy cùng Lý Gia Vi xử lí thế nào? Có lấy được tiền về không?”

Bạch Dương nghe xong phụt cười: “Bản tính tham tiền của em vẫn không đổi, yên tâm đi, tiền không tổn thất nhiều. Lý Gia Huy sẽ bị xử phạt, nghe cảnh sát trưởng nói trên cơ bản là từ 5 đến 10 năm. Sau khi ra tù sẽ bị trục xuất, Lý Vi và mẹ cô ta sẽ bị đưa về Mỹ trước, dù sao bọn họ đều mang quốc tịch Mỹ, pháp luật nước mình cũng không có cách nào bắt bọn họ, chỉ có thể trục xuất vĩnh viễn sau này không về được”

“Thật đáng thương” Hàm Nhất nghe xong có chút đồng tình một nhà này, một gia đình đang tốt đẹp về nước gặp người thân, bây giờ lại chia năm xẻ bảy, một người vào tù, người còn lại vào viện, chỉ còn lại một người mẹ đau khổ chống đỡ gia đình

“Người đáng thương cũng có chỗ đáng giận, đây là bọn họ tự chọn lấy thì phải tự mình gánh chịu hậu quả” Bạch Dương đút cho cô từng miếng quýt một

“Mặc dù biết như vậy nhưng vẫn có chút buồn” Hàm Nhất cảm giác mình sắp biến người thành đa sầu đa cảm

“Đừng suy nghĩ nhiều, em có đói bụng không, mẹ sao còn chưa đến? Không thì để anh đi gọi điện?” Bạch Dương lấy di động ra gọi nhưng không thấy ai nghe máy

“Làm sao vậy?” Bạch Dương tắt điện thoại

“Mẹ không nghe máy, để anh đi đón, em ở chỗ này ngoan ngoãn chờ, anh sẽ lập tức quay về”

Mấy ngày nay bởi vì sự tình của Hàm Nhất, mẹ Trần ăn không ngon ngủ không yên, Bạch Dương đều nhìn thấy cả, người mẹ gầy một vòng, sắc mặt càng mệt mỏi làm anh có phần lo lắng cho tình trạng sức khoẻ của bà. Vốn dĩ lúc trước cơ thể của mẹ Trần đã không được khoẻ mạnh.

Bạch Dương lái xe đến nhà cũ, gõ cửa mà bên trong không có động tĩnh, anh phải dùng chìa khoá mở cửa.

Cửa vừa được mở liền thấy mẹ Trần ngất ở phòng khách, trong tay còn đang cầm hộp cơm giữ nhiệt mang cho Hàm Nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.