- Người đẹp biển hay hoa hậu cũng không ăn như hai cậu đâu. Người gì mà giữ eo gớm, ăn như con mèo.
CẠCH! (đó là tiếng dằn đũa của hai thằng kia).
vừa dằn đũa xuống thì……………
RẦM! (cửa mở một cách tàn bạo )
Ló cái mặt ra………… là cái mặt lạnh lùng của Thái Minh. @@. May mà mình ăn xong rồi không thì phòi hết ra mất….. chưa cần nói, tôi như thói quen, tức khắc tự đứng lên. Thế rồi, Thái Minh nhếc mép một câu, túm lấy tay tôi rồi lôi ra cửa, mặc kệ đây là nhà của ai…. Ủa? Sao hắn vào được đây nhỉ. Tôi vẫn hơi ngạc nhiên.
Coi như không có Dương ở đây, Thái Minh lôi tôi đi tự nhiên………. thằng Hải định xông vào thì tên Dương ra lệnh rút về ……….. Dương mặt tối sầm,bốc lửa, như sắp thiêu rụi ngôi nhà này…….…….
Hai tràng trai ngồi lù lù ở bàn ăn, còn tôi và Thái Minh thì đã đi từ lúc nào rồi………
Thái Minh lôi tôi đi, tôi nhìn quang cảnh xung quanh và chẳng biết hắn lôi tôi đi đâu nữa………
- Ê này! Đưa tôi đi đâu vậy ! không đi học à???
- IM.
- Ô nè! Hôm nay không quát câm nữa à. Bây giờ lại sử dụng ngôn ngữ mới hả?
- CÂM.
- Đấy lại thế rồi…….(@)
Tôi đành trật tự và ngồi sau xe cho hắn lái xe. Đến khi xe dừng lại trước mộ cửa hàng cao, to và sang trọng. Tôi há hốc mồm ngạc nhiên.
- Ớ Ớ Ớ …….
- Ngậm cái mồm vào.
- Không!
- Nói lại.
- Haizz…….
- Vào……
- Nhưng tôi ăn rồi.
- Ai bắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1386629/chuong-41.html