- Đứng lại! ( Dương gằn giọng)
-………
Sau đó Dương chỉ tay vào tôi:
- Hôm nay - nhỏ- thuộc về tao !!!! ( Gằn giọng hết mức )
- CÁI GÌ ???!!! ( Tôi cả con Phương trố mắt )
- ………
- Ak ……umk( tôi ấp úng khi nhớ ra cái giao kèo của 3 chúng tôi: TM – Tôi – DƯƠNG . Chắc chắn hôm nay tôi phải ở nhà hắn rồi ( Dương ) . Tôi cũng đã dọn dẹp hành lí sang bên đó ….Haizz) ( tôi thở dài )
- Hương ( Con Phương hướng ánh mắt khẩn thiết vào tôi )
- Không sao đâu ! Tao ổn ! ( Tôi cười nhẹ với con bạn cảu mình , nhằm bảo nó không phải lo lắng cho tôi . Tôi biết mình đủ mạnh để xử lý tất cả )
Tôi quay mặt sang Thái Minh nói :
- Quân tử nhất ngôn !!
Nói xog tôi quay đi , bước lên xe , nhìn qua khug cửa , tôi hướng ánh mắt buồn buông vào Phương và cả vào……TM . Tôi nói câu “ Quân tử nhất ngôn ” nhằm đả kích Dương và TM . Tránh hai an hem nhà này đỡ ‘ cắn nhau ” không thì “ chó mèo cắn nhau , ruồi muỗi chết ” Ặc …ặc
( Tác giả : Sao lại ví mình với ruồi muỗi chứ , thiên nga không ví ………hức……hức…….hehe)
Tôi vs Dương chạy xe băng băng trên đường . Xe rã sang một hướng mà tôi không hề biết vì từ trước đến nay tôi có biết nhà Dương đâu . Tôi chăm chú nhìn hai bên đường dài , những chiếc là vàng rơi đầy đường , gió thu xào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1386625/chuong-37.html