Nhìn Thái Minh lúc này thật sự rất đáng sợ….tôi không dám lên tiếng không thì….tôi chẳng dám nghĩ đến hậu quả của nó. Haizz.
- Sao tao phải bỏ? ( Dương nói)
-BỎ RA! ( TM hét, đôi mắt toát lên như 1 con quỷ khát máu)
Tình hình bây h hết sức căng thẳng. Cả tòa nhà của TM căng như 1 quả bong. Chỉ cần 1 cái kim châm vào là….BÙM!
Tôi muốn càng nhanh càng tốt thoát ra khỏi cái hoàn cảnh đáng sợ này…tôi đành đánh liều vậy… ra sao thì ra. :
- Này! Tôi có ý…….
- CÂM! (Đồng thanh)
Chưa kịp nói hết câu thì hai tên kia đã chặn ngag họng rồi….Thật là bực mình…
- BỎ TAY TÔI RA!
- CÂM! ( Dương quát)
- BỎ RA! ( TM gằn)
- Dương ak? Cậu bỏ tay tôi ra! Có thì nói rõ luôn. Cứ như này nữa thì hai người lại vaò viện nữa mất thôi.
Dương hướng mắt ngầu ngầu vào TM.:
- MÀY HÔM QUA…- HÔM NAY- TAO ! .( Dương phán)
- MÀY NGHĨ HÔM NAY NHỎ SẼ Ở NHÀ MÀY Ư? (TM tự tin)
- Tất nhiên.
2 mắt của 2 chàng trai nhìn nhau như đang muốn giết nhau…
-Bây giờ tôi đi học! Hai anh đứng đây mà “ cắn nhau” nha?
-ĐỨNG LẠI! (Đồng thanh)
- Hai thằng điên…( Tôi nói nhỏ thế mà hai tên kia cũng nghe thấy. Thực ra tôi nói thế chủ yếu cho 2 tên đó nghe mà…hihi….Tôi không cảm thấy sợ nữa mà cảm thấy buồn cười…quá hài! Bọn hắn đang ghen với nhau ư? Haha)
- NÓI LẠI! (Đồng thanh)
Tôi vẫn bước đi tiếp và lại nói nho nhỏ…
- Dở hơi!
- Đứng lại!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1386622/chuong-34.html