Doãn An Thất khẩu giao cho tôi được một lát thì chắc do thấy khẩu giao chẳng có mấy tác dụng nên dứt khoát nâng mông tôi lên —— Tôi ngờ là anh muốn hôn lên nơi riêng tư của mình.
Anh đã có thể làm đến thế rồi ư, à phải rồi, những khi yêu thương nồng cháy anh còn có thể hôn cả thân thể tôi không biết bao nhiêu lần kia mà.
Nhưng thế này thì thân mật quá, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng ấy thôi là đầu ngón chân tôi bỗng run lên nhè nhẹ.
Tôi bấu lấy tóc anh, muốn bảo anh dừng lại, không ngờ anh lại ngoan ngoãn nghe theo, chỉ im lặng nhìn tôi.
Vẻ mặt anh chẳng biểu hiện ra tí ti sắc sảo, hư hỏng hay toan tính gì cả, chỉ ngẩng khuôn mặt mà tôi rất yêu thương kia lên nhìn tôi, ý nói anh có thể làm tất cả vì tôi, mà tôi cũng có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn với anh.
Thế nhưng đó chỉ là giả dối.
Doãn An Thất trước nay không bao giờ làm việc vô ích và thiệt thòi cho bản thân mình.
Tôi vươn tay sờ tóc anh: "Anh muốn làm gì thì cứ làm đi."
Anh liếm lên phần đùi trong của tôi, cảm giác hơi ngưa ngứa, tôi biết anh đang rất vui.
——
Doãn An Thất chắc là phát điên rồi, tôi chẳng biết anh học đâu ra cách trói tay chân khi làm tình này, tuy đã có lót một lớp vải bông mềm mại, thế nhưng chân tay tôi vẫn cảm nhận được sự giam cầm của những chiếc còng lạnh lẽo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-chang-dai-gia/2053935/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.