Thầy Lý sau khi tan tầm thì đi tham gia liên hoan giáo viên, đã báo sẽ về muộn, còn nói không cần đón. Luật sư Lý tan tầm muộn cũng thật sự không đi, mới vừa về nhà tắm xong, cho Lý Bánh Bao ăn, Lý Bất Đổng về, có vẻ là say rồi.
Lý Nhất Minh tới dìu cậu, cởi giày và áo khoác cho cậu, “Ai đưa em về?”
“Anh quan tâm làm gì.” Lý Bất Đổng chọt chọt người đàn ông đang ngồi xổm ở phía trước, “Lý Nhất Minh, em nói không cần đón là anh thật sự không đón đấy à? Anh không sợ em về nhà với người khác sao?”
Lý Nhất Minh ôm cậu đến phòng tắm, “Cho nên mới nói, tại sao em cứ luôn nói một đằng làm một nẻo vậy, muốn anh đón thì cứ nói đi.”
Lúc cởi sơ mi thầy Lý không cho, Lý Nhất Minh giữ lấy cậu hôn đến nỗi suýt nghẹt thở, cậu mới đàng hoàng lại. Vứt trong bồn tắm, lấy hai con vịt vàng trên kệ thả trước mặt cậu, “Tự chơi một lúc đi, anh lấy áo ngủ cho em.”
Cậu mà xỉn liền trở nên ngốc nghếch, cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào, lấy tay vỗ nước, ha ha, xem đứa nhóc thiểu năng trí tuệ kìa, Lý Nhất Minh cười đi tìm quần áo cho cậu, lấy ra bộ đồ ngủ hoạt hình trước đây cậu từng mặc, hồi cấp hai Lý Bất Đổng cao được 176cm sau đó không cao lên được nữa, mấy năm qua hơi mập lên, mặc vào cũng thích hợp.
Sau khi mặc vào cho cậu thì càng muốn trêu, “Gọi chú Lý đi.”
“Đồ óc chó…”
Lý Nhất Minh gõ trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cau-truc-ma/4081256/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.