Cuối tuần nghỉ ngơi, thầy Lý đề nghị xem phim, Lý Nhất Minh ở trên mạng đặt trước hai vé, cơm trưa cũng ăn ở bên ngoài ăn.
Ba món ăn, một canh thịt bò, Lý Nhất Minh gắp cánh gà cho cậu, “Thịt hầm rất mềm, em nếm thử đi.”
“Hơi mặn.” Lý Bất Đổng cắn một miếng nhỏ, muốn trả lại cho anh.
“Thì mặn để ăn với cơm mà, ăn mau lên, lát nữa không kịp xem phim đâu.” Lý Nhất Minh tiếp tục gắp đồ ăn cho cậu.
Lý Bất Đổng ăn cơm rất chậm, cậu cũng chả có mưu cầu gì về thức ăn, hồi ở nhà trẻ cậu ăn cơm chậm nhất, tốc độ Lý Nhất Minh ăn hai bát bằng cậu ăn một bát, thấy cậu đáng thương, liền chia bớt một nửa thịt. Lúc này, nhóc con đang khổ sở sẽ ngẩng đầu lên nhìn anh, bản thân thì ăn không vô nhưng vẫn cười rất tươi, nói thêm câu nữa cám ơn ca ca! Lý Nhất Minh vì để giữ tốc độ ăn cùng với cậu mà ăn cơm chậm đi nhiều, cho dù như vậy, anh cũng đã ăn xong rồi, Lý Bất Đổng vẫn chưa ăn hết 80%. Anh nhìn thời gian, dù sao cũng còn sớm, cũng không vội, lấy đũa giúp cậu gắp đồ ăn, giống như hồi xưa, vốn là đang cúi đầu ăn, nhìn thấy trong bát càng ngày càng nhiều đồ ăn, ngẩng đầu nhìn anh.
“Sao càng sống càng nhỏ đi vậy?”
“Cái gì?” Thầy Lý chẳng hiểu ra sao.
Lý Nhất Minh thở dài, “Không có gì.” Sau đó vẫn chưa từ bỏ ý định, liền hỏi một câu, “Không nói cám ơn ca ca à?”
“Ca ca quần què gì.” Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cau-truc-ma/4081254/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.