Luật sư Lý bệnh tới nhanh, đi cũng nhanh, hôm sau đã khỏe rồi, Lý Bất Đổng không yên lòng, liền xin nghỉ cùng anh, lúc đút Lý Nhất Minh uống thuốc thì mất tập trung.
“Em đang suy nghĩ gì đấy?” Lý Nhất Minh cầm ly nước trong tay cậu, uống thuốc, “Mới sáng sớm sao mà nhiều tâm sự vậy.”
“Học kỳ này đánh giá giảng dạy, chắc em sẽ bị đánh giá kém nhiều lắm, toàn xin nghỉ, còn chiếm dụng thời gian buổi tối của sinh viên, không biết bao nhiêu người ghi hận em rồi.”
Thấy tâm tình cậu tụt dốc, Lý Nhất Minh kéo qua ôm, “Nói hưu nói vượn cái gì đấy, học bù thôi mà, còn ghi hận nữa sao? Thầy Lý của chúng ta tốt như vậy, thích còn không hết.”
“Khỏi an ủi em.” Cái cách nói này của anh không xi nhê gì với thầy Lý, “Từ giờ đến trước kỳ thi, mỗi buổi sáng anh không được dằn vặt em.”
Lý Nhất Minh nở nụ cười không lên tiếng, Lý Bất Đổng không vui, “Anh có nghe thấy không hả!”
“Nghe rồi.”
Học kỳ này qua rất nhanh, Lý Bất Đổng nghĩ đến chuyện cùng Lý Nhất Minh đến thành phố X, cuối học kỳ, cậu không thể biểu hiện nhạt nhòa được, chỉ sợ phải đi hướng dẫn học kỳ phụ, nửa tháng không ở nhà. Trời không chiều lòng người, là một thầy giáo trẻ tuổi, thầy Lý Bất Đổng được giao cho sứ mệnh thần thánh ấy. Nửa năm nay, hai người bọn họ không phải anh đi công tác thì là cậu đi huấn luyện, đến phút cuối cùng của cuối kỳ còn bị phái đi hướng dẫn học kỳ phụ, thầy Lý không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cau-truc-ma/4081243/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.