Một chiếc váy dài lệch vai màu xanh nhạt xinh đẹp lộ ra chiếc xương quai mảnh khảnh khêu gợi, cả người tỏa ra hơi thở thanh nhã. Phần tay áo từ bả vai rũ xuống cánh tay được cẩn nhiều viên đá lấp lánh vừa lúc che đi vết thương ở tay cô. 
Giang Thánh Trác nhìn chăm chú như mất hồn. 
Kiều Nhạc Hi cười hỏi, "Đẹp mắt không?" 
Giang Thánh Trác huýt gió như mấy anh chàng lưu manh, "Mỹ nữ, rất đẹp". 
Kiều Nhạc Hi bị chọc cười, Giang Thánh Trác lập tức nhìn ra có gì đó không đúng. Kiều Nhạc Hi đi ra cửa đến kệ giày, lúc nay di chuyển mới thấy váy có vẻ quá dài. 
Giang Thánh Trác "thu dọn" Tề Gia Dật, cong môi cười một tiếng, "Có cống hiến không?" 
Tề Gia Dật bưng mặt, "Có muốn cũng không được!" 
Giang Thánh Trác cau mày, môi mỏng khẽ mở, "Tớ nghe nói, cậu ở nước ngoài đặt một chiếc nhẫn, sắp tới chuẩn bị cầu hôn Dư Vãn, cậu nói, nếu như.........." 
"Câm miệng" - Tề Gia Dật hét lớn, "Tớ đưa!". 
Giang Thánh Trác lộ ra nụ cười thỏa mãn, "Rất tốt". 
"Tại sao lúc ấy tớ không có lòng tự trọng nói cho cậu biết chứ! Cậu đúng là nhà tư bản! Vampire! Đời trước của tớ rốt cuộc đã làm gì để đời này quen biết cậu!" - Tề Gia Dật hết sức tức giận bất bình nói nhỏ, một bên lưu luyến đem một đôi giày cho Kiều Nhạc Hi, "Mỗi lần cậu tới chỗ này cũng giống như châu chấu chuyển đồ vậy". 
Kiều Nhạc Hi nhận lấy còn cố ý sợ hãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cam-cung-vui/1867112/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.