Mùa hè thời tiết hay thay đổi, xe ngựa của Yến Tuyết Sùng chạy đến hương phố tốn không ít công phu, bầu trời sáng thực mau bị mây đen che phủ, tầng tầng mây càng dày đặc cuốn theo gió lớn, xa xa không gián đoạn truyền đến tiếng sấm chớp.
Mưa nói đến là đến, nước mưa từ bầu trời rơi xuống từng hạt lách tách, sau đó là từng trận ầm ĩ trên thùng xe, người đi dạo và mấy người bán hàng nhanh chóng chạy đến dưới mái hiên trú mưa. Yến Tuyết Sùng liên tiếp kéo ra màn xe thúc giục mã phu chạy nhanh chút.
Mã phu đánh xe tới hương phố, thanh lâu đều đốt đèn sáng ngời, các cô nương đều trang điểm lộng lẫy, vặn vẹo eo thon dựa vào lan can mời gọi khách nhân, phàm là người bình thường đều không chịu được mỹ nhân nũng nịu gọi, dù không muốn qua đêm cũng phải vào uống hai ly, ôm qua ôn hương nhuyễn ngọc mới rời đi.
So với thanh lâu, hồng lâu đối diện có vẻ an tĩnh hơn rất nhiều, chỉ có tiếng đàn theo gió truyền ra, bên ngoài không thấy ai đứng mời chào khách.
Yến Tuyết Sùng nhảy xuống xe ngựa, khập khiễng chạy đến thanh lâu, người hầu không kịp che dù cho hắn, chạy đến trước cửa hơi ngập ngừng sửa lại đầu tóc mới dẫn người hầu đi vào, bỗng nhiên hắn trở nên do dự.
Hồ Nghiễm có thể sẽ không thích hắn lỗ mãn như vậy?
Nam nhân đi tìm việc vui bất quá chỉ là chuyện bình thường, Hồ Nghiễm ánh mắt cao, không chừng chỉ vào uống vài ly rượu, nếu hắn mạo muội xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-cai-lo-tai-dung-thang-len/736517/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.