Tịnh Kỳ với cơ thể uể oải sau một ngày trải qua nhiều chuyện rắc rối như thế mà ngã xuống cái giường êm ái:
- Trạch Hải... Dọn đi cũng thấy thiếu thứ gì đó.
Cô nằm co người lại và suy nghĩ thật chu đáo những gì đã được nghe từ anh. Câu chuyện của Trạch Hải là thật thì người đó muốn giết là anh hay là còn có mục đích khác.
Tịnh Kỳ đi vào nhà tắm rồi đi ra với bộ đồ ngủ đơn giản và bước qua phòng của Lộ Khiết.
Khi thấy người chị này đi vào thì cô gái đang ngồi trước máy tính xoay ghế lại:
- Hôm nay trông chị có vẻ mệt mỏi lắm!
- Chắc do có nhiều chuyện xảy ra
Tịnh Kỳ cầm một cái điện thoại đặt xuống bàn để máy tính:
- Chị muốn tìm hiểu chủ nhân chiếc điện thoại này thường liên lạc với ai hay có gì đó đáng nghi với ai, em giúp người chị này nha!
- Được, chuyện này thì em sẽ giải quyết nhanh thôi! Sáng mai cho chị kết quả
- Đừng có thức khuya, chị không muốn em phải mệt.
- Em biết rồi mà! Chị cứ xem em như trẻ con
Hai người cười rất tươi, rất vui dường như mọi sự mệt mỏi của cô đã vụt mất từ khi nào chẳng hay. Lộ Khiết nhìn vào cánh cửa đã được đóng lại:
- Rõ ràng chị ấy có thể làm những việc này nhưng chỉ do muốn mình cảm thấy có thể giúp ích mà đến đây tìm mình. Chị Tịnh Kỳ thật sự rất tốt.
Ở một chỗ khác không phải là một cuộc nói chuyện nhẹ nhàng và dễ chịu thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650146/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.