Tịnh Kỳ mở cửa phòng họp ra với vẻ uy nghiêm của một chủ tịch mà khẳng khái nói với những người bên trong:
- Kết thúc cuộc họp
Cô để lại mọi người trong phòng và nhảy vào xe lái tới cứ điểm tụ tập với nhóm Đại Hổ. Thật không biết trong cái đầu đó của Trạch Hải đang chưa cái gì
Tịnh Kỳ vô cùng khó chịu nhưng vẫn giữ được cái đầu lạnh bước xuống xe thì Đại Hổ đã đợi sẵn:
- Anh kể rõ ngọn nguồn đi
- Chúng tôi vẫn canh giữ cô ta cẩn thận thì bất ngờ có một đám người rất mạnh xông thẳng vào đánh đàn em của chúng ta họ còn nổ súng nhưng may mắn bắn trúng những người có mặc áo chống đạn. Họ tiến vào như vũ bão đánh mọi người nằm la liệt đi vào trong cướp người đi
Tịnh Kỳ cắn răng, nhắm chặt mắt, anh chơi lớn vậy sao? Đúng là phong cách làm việc của Ngụy Trạch Hải:
- Những anh em có ai bị thương có nặng không? Đã được điều trị chưa?
- Mọi người bây giờ cũng ổn hơn rồi
- Họ có để lại lời nói gì không?
- Có, có. Nói là hẹn gặp tại nơi giam người
- Chỉ nói như vậy?
- Đúng
- Người này tôi phải đòi lại cho bằng được. Những anh em thời gian qua đã giúp tôi nhiều việc rồi lần này là việc cá nhân nên cứ để tôi giải quyết
- Không được
Tiểu Khánh đi ra cùng với A Quy và thêm rất nhiều người khác nữa:
- Nó nói đúng đó, chúng ta phải sống chết có nhau - A Quy lên tiếng
- Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650144/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.