- Ngụy Trạch Hải! Anh dám giở trò với em. Anh ngủ đi, em về phòng của mình
Trạch Hải bỗng tỏ ra vẻ mặt buồn bã, đau lòng, giọng khàn khàn:
- Em đánh anh đau quá đó! Trước giờ anh ngủ đều bị thức giấc vài lần trong đêm khiến cho anh thiếu ngủ nhưng không hiểu sao chỉ cần ở cạnh em thì anh sẽ có một giấc ngủ rất ngon. Vậy nên em đừng đi
Tịnh Kỳ quan sát tỉ mĩ vẻ mặt của Trạch Hải rồi sự tức giận cũng dịu đi:
- Anh mặc đồ vào đi. Lỡ anh muốn làm gì... thì sao?
- Ngủ đi, anh có thể làm gì cô nhóc con như em. Suy nghĩ viển vông quá rồi! Em nói anh bốc mùi nên anh mới nghe theo em cởi đồ ra
- Vậy anh quấn chăn lại đi nếu không anh ngủ một mình.
Trạch Hải liền nghe theo quấn chăn lại, nằm xuống giường thì thấy Tịnh Kỳ đã nằm từ lâu. Anh dần đưa tay tới ôm cái eo nhỏ nhắn của cô:
- Ngủ ngon
- Anh ngủ ngon
Tịnh Kỳ nhắm mắt lại khẽ mỉm cười, chỉ có quỷ mới tin lời anh. Ở một nơi nào đó gấu bự và Đại Ca đang nằm dưới sàn bơ vơ không ai quan tâm tới.
Trong phòng chủ tịch tập đoàn Nikây, Tịnh Kỳ bất chợt coi lịch thì hết đổi kinh ngạc:
- Hơn nửa tháng 7 rồi, đầu tháng 8 là thi vượt bậc mà giờ mình vẫn học gì hết.
Trạch Hải ngồi gần đó tập trung vào máy tính nhưng liền đưa ra suy nghĩ của mình:
- Bây giờ em mới bắt đầu học là còn sớm. Năng lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650102/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.