Tịnh Kỳ và Trạch Hải quay người, kéo chú chó rời đi. Một người làm lụm vất vả như chú có lẽ chưa bao giờ gặp được những người tốt như họ, chú nhanh chóng ôm lấy con gấu bông lớn vừa rồi Tịnh Kỳ ném vòng, chạy tới đưa cho Tịnh Kỳ:
- Hai đứa nhận đi coi như đây là một món quà kỉ niệm ngày gặp mặt hôm nay giữa chúng ta
Tịnh Kỳ nhìn thấy được sự chân thành, chờ đợi, mong mỏi của chú nên cô đã nhận lấy con gấu lớn:
- Cảm ơn chú
Người bán vòng nở nụ cười hiền hậu quay lại chỗ làm việc, hai người và chú chó cũng tiếp tục cuộc chơi. Khi chim về tổ, mặt trời cũng đã dần khuất bóng, bọn họ trở về xe. Con gấu bông lớn ở phía sau cùng với Đại Ca, Tịnh Kỳ và Trạch Hải ngồi phía trước cười nói với nhau vô cùng vui:
- Anh nói xem nếu vài năm nữa khả năng bắn súng của em sẽ hơn anh thôi!
- Em đừng có tưởng bở đều đó là không thể
- Đổi lại em ném vòng giỏi hơn anh. Đúng rồi lần sau em sẽ đưa anh đến đây làm đồ gốm chắc chắn rất vui đó
- Anh sẽ đưa em đến chỗ này càng vui hơn
Xe dừng trước một khu chung cư khá cũ, vài cây đèn đường còn chớm tắt liên tục, xung quanh gần đó cũng không có nhà, chỉ toàn cây cỏ.
Tịnh Kỳ quan sát căn chung cư nhỏ trước mặt đầy nghi hoặc khẽ đưa mắt sang Trạch Hải:
- Ở đây...?
Trạch Hải nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lành lạnh của Tịnh Kỳ:
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650100/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.