Tịnh Kỳ cũng làm theo đi vào phòng 22, bước vào thì lại thấy Hoàng Phong, Tịnh Kỳ có vẻ trùng bước:
- Sao lại là anh ta?
Hoàng Phong bây giờ say chẳng còn biết trời trăng mây gió gì nữa rồi vẫn chưa phát hiện người đứng trước mặt là Tịnh Kỳ:
- Phục vụ qua đây ngồi nói chuyện với tôi một lát được không?
Tịnh Kỳ cắn răng đi lại ngồi xuống thì cô hết đổi ngạc nhiên khi thấy những giọt nước mắt đang lăn dài trên má anh
- Tôi đúng thật là một thằng vừa đáng thương vừa tồi tệ.
Hoàng Phong cầm chai rượu lên nốc một hơi, rượu vươn ra quần áo ướt đẫm:
- Một kẻ không có một ai là người thân thật sự. Chỉ có thể tìm những thú vui bên ngoài khi tìm được một cô gái mình thích lại làm cho cô ấy chán ghét
Hoàng Phong cười lên đầy đau khổ:
- Ha... ha... ha cô ấy nói tôi không biết gì là tình yêu, nói tôi thích cô ấy chỉ là tình cảm nhất thời. Lời cô ấy nói khiến tôi phải ngờ vực với tình cảm của mình nhưng tôi dám khẳng định rằng cô ấy là người đầu tiên đem đến cho tôi cảm giác đặc biệt như vậy. Có lẽ bây giờ cô ấy rất ghét bỏ tôi.
- Chắc cô ấy cũng nguôi giận rồi, cũng không trách anh đâu. Hay anh hãy tìm một cô gái khác xem sao?
- Cô nói cũng đúng lắm. Điện thoại đâu rồi?
Hoàng Phong mò mẫm xung quanh, cầm điện thoại lên lờ mờ bấm
Reng reng reng
Tiếng chuông điện thoại Tịnh Kỳ vang lên, anh ta điện mình, Hoàng Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650093/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.