Một câu chuyện của quá khứ đã kết thúc, đôi mắt Tịnh Kỳ sắt bén, Đại Hổ nói tiếp:
- Tôi cũng từ đó đã lấy họ Trần
- Anh tại sao bị người ta đuổi đánh?
- Năm đó tôi được thuê vào tập đoàn Nikây trộm tài liệu mật nhưng sau đó bị phát hiện nên người ta truy lùng để lấy lại USB tôi đã chép dữ liệu.
- Lúc đó ai thuê anh?
- Chuyện này đúng là không thể nào quên được, từ đầu đến cuối, từ lúc nói nhiệm vụ đến giao đồ, nhận tiền đều không gặp mặt được kẻ đó- Đại Hổ tựa vào ghế
Tịnh Kỳ cũng tựa vào ghế ngồi trầm tư nhìn vào khoảng không, Đại Hổ nói tiếp:
- Cha mẹ cô sao rồi? Sống tốt không?
Tịnh Kỳ đưa mắt nhìn lại Đại Hổ, nở nụ cười khổ:
- Họ mất trong một vụ tai nạn 10 năm trước rồi.
Đại Hổ gương mặt đầy ngỡ ngàng, còn ánh lên sự đau lòng:
- Bây giờ nhóc sống ở đâu? Có tốt không hay ở lại chỗ chúng tôi đi.
- Tôi sống rất tốt, không vấn đề gì, anh tự lo cho bản thân đi.
- Nhưng nhóc làm gì để người ta thuê bọn anh bắt vậy? - Đại Hổ đưa người về phía trước
Tịnh Kỳ cười nhuếch mép:
- Chỉ một cậu thiếu gia nhà giàu không làm gì được tôi nên đành thuê mấy anh thôi!
- Nhóc biết thằng đó sao? Thằng đó có vẻ rất hống hách lấy được tiền cũng rất khó chịu.
Tịnh Kỳ đứng lên áo khoác rơi xuống đất:
- Cha mẹ tôi giúp anh cũng không muốn anh đi vào con đường hôm nay đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650088/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.