Bà lại lấy bọc lá chuối trên tay ông cụ:
- Bánh đó thì bà cho riêng hai đứa. Bà có mấy con cá mới chiên, cháu đem về cho bạn bè cùng ăn. Cá ở trong, lá chuối này rất sạch cháu không cần phải lo
- Bà làm cháu ngại quá! Không làm gì cháu không dám nhận nhiều thứ như thế! - Tịnh Kỳ nói
- Cũng có thể sau này cháu cũng vô tình giúp đỡ được con cháu của ông bà hay cũng có thể là cả ông bà, cuộc sống biến hoá khôn lường. Điều quan trọng đâu phải lúc nào nhận được gì mới biết cho đi. Ông bà gặp hai đứa là có duyên với nhau cứ nhận đi cho ông bà vui - Bà cụ ôn hoà nói
- Cháu hiểu rồi
Tịnh Kỳ cho một ít bánh vào balo của mình và một ít vào balo của Trạch Hải, rồi nhận lấy cá trên tay bà:
- Gặp được ông bà cháu rất vui. Cháu thật sự rất cảm ơn ông bà
- Đám trẻ bây giờ chỉ biết nói cảm ơn, cháu cứ nghe theo bà ấy là được- Ông cụ nhẹ nhàng nói
- Cũng đến lúc bọn cháu phải về rồi. Tạm biệt ông bà- Tịnh Kỳ phẩy tay tạm biệt
Ông bà cụ đồng thanh lên tiếng:
- Tạm biệt hai đứa
Trạch Hải từ nãy tới giờ không nói gì lúc này lại phát ra tiếng nói:
- Mong ông bà luôn khoẻ mạnh, sống hạnh phúc với nhau đến cuối đời
Ông bà nở nụ cười tạm biệt với họ, Trạch Hải cùng Tịnh Kỳ đi dần xa ngôi nhà đó, Tịnh Kỳ gương mặt đầy niềm vui:
- Không ngờ anh cũng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650078/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.