- Dương Đằng... có phải anh... rất thích Tịnh Kỳ?
- Đúng, thật sự rất thích. Em ấy cho tôi một cảm giác rất khác mà không ai có thể có được
Dương Đằng lại trở nên ấm áp khi nhắc đến Tịnh Kỳ, còn Hàn Lam thì lại mang đầy tâm sự:
- Từ rất rất rất lâu trước đó, năm em 10 tuổi đã từng chút xíu là chết đuối, khoảnh khắc em sắp chẳng còn ý thức thì có một chàng trai đã nhảy xuống cứu vớt em. Chỉ là vô tình đi ngang nên giúp đỡ nhưng lúc đó em lại cảm mến người đó đến tận bây giờ. Có lẽ anh đã không còn nhớ rồi
- Là anh sao?
Hàn Lam chỉ cười trừ, trái tim anh không phải là sắt đá mà chỉ ấm áp khi người đó là Tịnh Kỳ
Khả Nguyệt chỉ mới đi được vài bước thì đã ôm lấy cánh tay Hoàng Phong và nũng nịu:
- Hoàng Phong trời tối quá, em sợ
- Sợ thật sao?
- Sợ thật mà!
Hoàng Phong lại rất bình tĩnh mang chút trầm tư, nhẹ nhàng đáp:
- Không sao đâu, đi nhanh lên
- Vâng
Khả Nguyệt lại rất đắc ý, anh sớm muộn gì cũng sẽ là của tôi
Trạch Hải và Tịnh Kỳ từ lúc bước ra khỏi phòng tới khi đến khu H vẫn không nói gì với nhau. Tịnh Kỳ rất bức bối, khó chịu liền lên tiếng cắt đứt bầu không khí yên lặng:
- Sao đêm đó anh lại xuống giường tôi?
Trạch Hải bước đến lại dùng chiêu đưa tay ôm lấy eo Tịnh Kỳ:
- Em thích sao?
Tịnh Kỳ liền kéo ra, gương mặt nghiêm nghị:
- Anh đừng có giở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650075/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.