Trạch Hải đồng thời đi tới nhưng lại im lặng không nói. Tịnh Kỳ mặt cương định:
- Em muốn có cuộc sống của mình. Gia đình anh thật sự là nơi em không thể ở nữa. Thái độ của em với người nhà anh thì anh cũng rõ nhưng em luôn chân trọng tình cảm của anh, em luôn quý mến anh và chỉ xem anh là người anh trai tốt nhất của em. Em bây giờ có công việc tốt, nơi ở tốt, em thấy rất vui và hài lòng với cuộc sống bây giờ. Em vẫn sẽ tiếp tục và không theo anh về đâu
Dương Đằng hơi sững sờ, anh trai? Em vẫn luôn coi anh là anh trai mà vậy mà mình... anh nắm lấy hai vai Tịnh Kỳ:
- Anh không ép buộc em. Anh mong em có cuộc sống tốt. Anh thật tồi tệ khi em bị bắt nạt nhưng anh chẳng thể bảo vệ được cho em. Dù em bây giờ đã mạnh mẽ, đã có thể phản kháng, tự bảo vệ mình nhưng em luôn là người mà anh sẽ dùng hết sức mình để chăm sóc và bảo vệ, có gì có thể tìm anh. Về cẩn thận
Dương Đằng nói xong liền rời đi, Nhã Tinh thấy anh đã đi:
- Mình về trước đây
Nhã Tinh cũng theo sau Dương Đằng. Hoàng Phong khoác vai Tịnh Kỳ:
- Chuyện tình cảm của cô đúng là phức tạp. Tịnh Kỳ, cô khiến tôi quá hứng thú
Trạch Hải liền đẩy tay Hoàng Phong ra:
- Lời hôm nay tôi nói mong cậu ghi nhớ.
Trạch Hải kéo Tịnh Kỳ đi. Hai người đi ra tới xe, Tịnh Kỳ lên tiếng
- Tôi láy xe cho
Trạch Hải liền đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650045/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.