Tịnh Kỳ, Trạch Hải ngồi vào xe. Cô cười khúc khích nhìn vào anh:
- Anh đúng là biết phối hợp mà.
Tịnh Kỳ cầm thẻ đưa qua cho Trạch Hải:
- Đây, thẻ của đại gia
- Em cứ giữ đi
- Anh cho tôi cái thẻ này. Làm như thế tôi cảm thấy rất mắc nợ anh
Trạch Hải áp sát lại gần Tịnh Kỳ:
- Em dùng cả đời để trả cho tôi- Trạch Hải vừa nói vừa thắt dây an toàn
- Cái gì?...
Trạch Hải khởi động xe, quay qua nở với cô một nụ cười đầy gian xảo:
- Về nhà thôi cục cưng!
Tịnh Kỳ không nói gì nữa, không khí cũng trở nên im lặng tới khi xuống xe, Trạch Hải đi vào trong biệt thự cùng Tịnh Kỳ:
- Chiều nay em nhớ mặc đồ vừa mua
- Ờ
Vào trong rồi Tịnh Kỳ mới để ý xung quanh không có một người nào hết:
- Sao không có ai hết vậy?
- Hôm nay là ngày mọi người được nghỉ, nên mọi việc chúng ta phải làm. Sáng sớm do dì lo cho chúng ta nên mới làm đồ ăn sáng rồi rửa chúng sạch sẽ rồi.
- Dì ấy không làm đồ ăn trưa và tối sao?
- Thường thì anh hay ăn ở ngoài, lâu lâu cũng tự nấu ăn nên dì ấy không chuẩn bị sẵn
- Anh biết nấu ăn đúng là khó tin mà
- Thôi vào phòng nghỉ ngơi đi cục cưng, chút mình còn đi nữa
- Anh đừng gọi linh tinh. Thôi tôi vào phòng.
Tịnh Kỳ đi vào phòng mình, đóng cửa lại, để đồ vừa mua lên bàn rồi nằm xuống giường, vô cùng tận hưởng cảm giác này:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-boss-yeu-nhau-ha/650034/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.