Hoàng hăng hái ôm con đi vào trong nhà, nhìn dáng vẻ của anh hệt như người đàn ông mẫu mực của gia đình. Anh đang từng chút từng chút đến gần cô hơn. Tuyết Khê tới công ty mà ruột gan cồn cào nóng như lửa đốt, phân tâm lơ đễnh, mãi đến khi nhận được tin nhắn ảnh chụp con gái đang vô cùng ngoan ngoãn từ Hoàng gửi sang Khê Khê mới thở phào nhẹ nhõm mà chuyên tâm làm việc. 
Tuyết Khê vùi đầu vào xử lý nốt những phần công việc, chỉ muốn hoàn thành cho nhanh để còn trở về với con gái. 
[…] 
Ở nhà Hoàng chơi rất vui với đứa nhỏ, con gái Tuyết Khê được cái dạn người lạ, cô bé không quấy, không khóc, đập tay, đạp chân mở to đôi mắt nhìn anh diễn trò thì nhẻo miệng cười. Đang chơi với con bé thì đột nhiên điện thoại anh reo. Hoàng lười biếng không hề liếc nhìn, hờ hững vơ vơ tay cầm lấy xong bấm nghe. 
Chất giọng lãnh đạm! 
– Alo! 
– Hoàng, nghe nói cậu về nước rồi hả? Cậu đang đâu thế, đến chỗ tôi uống vài ly đi. 
Từ di động phát ra là giọng nói mạnh mẽ của một người đàn ông. Hoàng giơ tay nựng nịu cô bé, dáng vẻ thảnh thơi không suy nghĩ liền đáp. 
– Bận! 
– Gì? Này, tôi đã gặp trợ lý của cậu, cậu ấy bảo hôm nay Tổng Giám Đốc Hoàng không đi làm nghỉ ở nhà mà? Cậu lừa tôi đấy à, có phải đã chê thằng bạn này rồi không? 
Giọng người kia hầm hực hỏi. Hoàng thở dài một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169565/chuong-35.html