Nghe cô con gái ruột nói vậy bà ta ngẫm ngợi gật gù tán thành, còn phải nói ư. Dù có chết bà cũng không cho ai xớ rớ vào tiền của con trai. Lưu Ly ngầm ngầm mưu mô ngồi xuống nhỏ nhẹ thủ thỉ.
– Mẹ, mẹ nhớ bảo anh giữ cho kỹ vào không là chị ta vơ vét hết, nhìn chị ta chẳng tốt đẹp gì đâu.
– Mẹ biết rồi!
Vừa dứt câu bà ta lại nghĩ tới chuyện gì đó tâm trạng liền bực tức. Mặt nhăn mày nhó kể lể than thở, trong lời nói hoàn toàn là trách móc Tuyết Khê.
– Ôi trời ơi, vô phúc mới cưới phải nó, con biết không hôm nay nó còn dám đánh thằng anh của con, đúng là cái loại mất dạy.
Lưu Ly nghe xong nhảy cẫng lên, mặt mũi hằm hằm bất bình.
– Mẹ nói cái gì? Chị ta dám đánh anh con?
– Đúng vậy!
Bà ta nặng nề thở dài gật đầu. Lưu Ly nghiến răng đứng bật dậy vén tay áo định quay người đi lên lầu tìm Tuyết Khê tính sổ lại bị mẹ kéo lại.
– Con định đi đâu thế hở?
– Dĩ nhiên đi tìm chị ta, chị ta là ai mà dám đánh anh con chứ? Đúng là loại không được dạy dỗ.
Lưu Ly híp mắt gương mặt hùng hồn lời trong miệng cứ thế tuôn ra, bà ta xua tay kéo cô ta ngồi lại xuống ghế.
– Thôi đi, đừng làm lớn chuyện, mẹ có cách khiến hai mẹ con nó cút ra khỏi nhà mà không có một xu. Nên con đừng nóng nảy làm hỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169505/chuong-5.html