“Là đàn bà đã có gia đình còn không biết tiết kiệm, không khéo của cải nhà chúng tôi sẽ bị cô tiêu sạch hết.”
“Đúng thật vô phúc mới rước phải cô!”
“Mẹ, tiền đi sinh là của con, con không lấy một đồng từ Lưu Triết nên mẹ yên tâm của cải của mẹ không bị hao hụt đâu ạ.”
Tuyết Khê tay bồng con dỗ dành, ánh mắt nhìn sang mẹ chồng không hề nhún nhường liền đáp trả, cô nhẫn nhịn suốt thời gian qua đã đủ lắm rồi, cô không muốn tiếp tục làm con ở miễn phí luôn phải nghe mẹ chồng chì chiết.
Từ khi lấy Lưu Triết cô chưa bao giờ tiêu tiền của anh vào việc riêng, hầu như cô dùng tiền của Lưu Triết là cho ngôi nhà này, dùng cho mẹ chồng, chứ bản thân cô chưa hưởng một xu. Tuyết Khê cô có tay có chân là người bình thường có thể tự bản thân kiếm ra tiền, nên không cô muốn nghe mẹ chồng cứ luôn đặt điều bới móc.
“Khiếp, mẹ chồng nói một câu cãi mười câu, loại con dâu kiều gì thế hả?”
“Mẹ, đừng mắng Khê Khê nữa, cô ấy không có dùng tiền của con.”
“…”
Lưu Triết từ phía ngoài xách đồ đi vào thấy hai người phụ nữ lại khắc khẩu tranh cãi lớn tiếng vội cất giọng chen vào giảng hòa. Bà ta thấy con nói vậy hầm hực liếc mắt lườm.
“Mẹ đang lo cho mày đấy chứ, phải quản thúc, chứ buông thả khéo của cải hết sạch vì người dưng mất!”
“Mẹ…”
Lưu Triết sượng sùng nhăn mặt kéo dài giọng khi nghe mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ben-do/3169501/chuong-3.html