*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Hai ngày trôi qua mắc kẹt trong hang động, người đàn ông gối đầu trên đùi cô mê man chưa tỉnh, sức lực mà cô chống cự cũng dần hao mòn, chỉ sợ một lúc nữa sẽ gục ngã mà thôi. 
 Đặt bàn tay lên trán hắn, nơi đó âm ấm giảm bớt độ nóng hơn hôm qua, trong lòng cô cũng bớt lo lắng hơn. Có điều nước, thức ăn không có ở đây cô và hắn sắp sửa cạn kiệt sinh lực, chết vì đói khát rồi. 
 "Anh ráng lên, chúng ta sắp có người đến cứu rồi, nhất định phải gắng gượng" Xạ Nhữ Bảo nói với hắn cũng như tự tạo động lực cho mình, đưa đôi mắt long lanh của mình xuống nhìn gương mặt khô khốc đó của hắn, mắt hắn nhắm nghiền, chìm vào giấc mộng sâu. 
Trong lòng dường như có chút lung lay, có vẻ cô đã trách lầm hắn, cô nghĩ rằng người như hắn nhẫn tâm không muốn có cha mẹ, mong cho họ không tồn tại nhưng nào ngờ đêm hôm đó thấy hắn bi ai, đau khổ dằn vặt, yếu ớt trước mặt cô như vậy Xạ Nhữ Bảo mới biết được hóa ra loại người lạnh lùng bên ngoài như hắn cũng có khổ tâm ở trong lòng. Xạ Nhữ Bảo là một nữ nhân rộng lượng, tốt bụng. Mỗi lần thấy có người gặp nạn, nguy hiểm đều ra tay muốn giúp đỡ. Nếu như Đào Cung Vi là người nghĩa khí muốn hành hiệp vì nghĩa, bất chấp tính mạng thì cô lại là người nhu hòa, cứu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ban-nga/1017804/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.