Lục Tiện Anh ngủ thẳng gần trưa mới tỉnh lại, tuy rằng đã hạ sốt nhưng thân thể vẫn không còn chút sức lực nào.
Lương Uyên ở bên cạnh hắn, dựa vào đầu giường đọc sách, thấy hắn tỉnh rồi, liền gọi Liên Kiều nhanh chóng hâm nóng cháo mang đến, rồi đi sắc thuốc.
Lục Tiện Anh chậm rãi hồi thần, dường như tỉnh táo lại, đụng tới quần áo khô thoáng trên người mình, đáy lòng bỗng nhiên cả kinh.
“Ta, ta tối hôm qua…”
“Ngươi tối hôm qua phát sốt.” Lương Uyên lấy chén cháo từ trong tay Lục Uyển đang khóc sướt mướt, múc một muỗng thử nhiệt độ mới đưa đến bên miệng Lục Tiện Anh, “Tối hôm qua gây sức ép thật lâu, ta giúp ngươi vận khí vẫn không thấy hiệu quả, liền cho ngươi dược dục.”
“Dược dục?!” Nghe đến đó, Lục Tiện Anh rõ ràng khẩn trương lên.
Lương Uyên liền múc một muỗng cháo, tiếp tục cho hắn ăn, “Ừ, chỉ có điều ngươi sống chết không chịu phối hợp, ta không thể làm gì khác là cho ngươi uống chén thuốc. Cũng may hiện tại nhiệt độ đã giảm xuống.”
“Kia, quần áo…”
“Quần áo?” Lương Uyên bỗng dưng buồn bực, “Hừ, quần áo là Lục Uyển giúp ngươi đổi.”
Lục Tiện Anh nghe vậy nhìn về phía Lục Uyển, thấy Lục Uyển dùng sức gật gật đầu, lúc này mới thở phào một hơi.
“Làm sao, trên người ngươi có cái gì ta không thể nhìn sao?” Lương Uyên cười chế nhạo nói, “Ngươi nếu đã cùng ta thành hôn, ta sớm muộn cũng biết.”
Lục Tiện Anh đột nhiên bình tĩnh nhìn Lương Uyên, nghiêm túc nói, “Ta, ta chỉ sợ ngươi không ưa thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ba-chuyen-o-duoc-vuong-coc/140903/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.