Bước ra từ thang máy, Đỗ Hải Lâm đảo mắt nhìn quanh đại sảnh rộng lớn, đến khi trông thấy bóng người ngả ngớn ngồi trên ghế phía góc khuất anh mới bắt đầu thở chậm dần rồi từng bước đi tới nơi đấy.
Nuốt ngụm nước xuống, mặt mày của hắn liền nhăn nhó không còn chút hình tượng nào.
Mặc cho Lê Nguyên có yêu thích cà phê đến mấy thì hắn cũng không tình nguyện uống thêm ngụm nào từ ly nước trên tay nữa.
Khi còn đang mặt cau mày có thì Đỗ Hải Lâm đột ngột xuất hiện, khiến Lê Nguyên giật thót suýt chút nữa đánh người.
Anh mỉm cười nhéo má hắn sau đó lấy đi ly giấy được hắn cầm rồi uống nốt phần còn lại.
Vứt ly rỗng vào thùng rác xong, anh quay sang nhìn vào đôi mắt của người vẫn luôn vui vẻ sáng rực như ánh mặt trời khi anh đến.
" Không thích thì đừng ép mình, cứ để lại cho anh." Đỗ Hải Lâm quỳ một gối trước hắn, nhẹ giọng bảo.
Anh lúc nào cũng như thế.
Anh luôn cưng chiều hắn vô điều kiện, Lê Nguyên không thích ăn nhạt vậy bữa ăn của họ sẽ vô cùng phong phú về hương vị. Lê Nguyên không uống được rượu nho cũng vì thế mỗi bữa tiệc hay trong nhà đều được chuẩn bị thêm những loại khác.
Đỗ Hải Lâm chưa bao giờ khiến Lê Nguyên cảm thấy thiệt thòi. Mọi người đều nhìn thấy điều ấy.
"Đứng dậy nào, đi lên phòng làm việc của anh trước đã."
Đỗ Hải Lâm vừa nói vừa hơi khom lưng lấy túi đồ mà hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-au-gay-canh/3333814/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.