Định đợi chốt xong mới up nhưng mà tui rảnh nên thôi up luôn
Bách Hoài quyết định cầu hôn sau khi anh đăng ký bằng sáng chế đầu tiên và bán thành công cho một công ty dược phẩm.
Khi đó anh là nghiên cứu sinh năm nhất.
Bách Hoài kiếm được món tiền chân chính đầu tiên của cuộc đời mình.
Đây cũng không phải phát minh độc quyền vĩ đại gì, bán giá cũng không cao, xấp xỉ một trăm ngàn, đối với một người lớn lên từ trong phú quý vinh hoa như Giản Tùng Ý cũng không phải là nhiều nhặn gì.
Thế nhưng Bách Hoài vẫn rất vui, việc này có nghĩa là anh bắt đầu có năng lực chân chính gánh vác cuộc sống giữa anh và Giản Tùng Ý.
Dù có như thế nào thì anh cũng sẽ không để Omega quý giá nhà mình chết đói.
Vì vậy, vào tháng 12 năm đó, anh đã xin thầy hướng dẫn cho mình nghỉ phép.
Thầy hướng dẫn không chút đắn đo chấp nhận ngay.
Bách Hoài có lẽ là sinh viên tài năng và chăm chỉ nhất Khoa Nghiên cứu Y học Omega của Đại học Thanh Hoa trong những năm gần đây.
Ngoại trừ thời gian về nhà lúc đêm xuống và một ngày nghỉ cuối tuần, khoảng thời gian còn lại anh đều ở trong phòng thí nghiệm, vừa khiêm tốn lại có chính kiến riêng, vừa chăm học lại cần cù.
Vả lại, trên người Bách Hoài luôn tồn tại một loại sức mạnh, như thể có một niềm tin nào đó chống đỡ đằng sau.
Cho dù Bách Hoài có bận đến mấy, dù đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-a-gap-nhau-at-co-mot-o/3553849/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.