Sóc nhỏ Giản Tùng Ý đỏ mặt: "Anh… Anh đừng chạm vào đuôi của em."
Nói xong cái đuôi cụp về phía trước, che lại cơ thể không mặc quần áo.
Thẹn thùng…
Bách Hoài biết rõ còn cố hỏi cho được: "Vì sao lại thế?"
"Thì là… Thì là… Aiz.. Dù sao thì…"
Giản Tùng Ý đỏ mặt, kìm nén hồi lâu cũng không ra được cái gì, đã vậy còn nghẹn quá hóa giận, lông xù tung lên. "Không phải việc của anh! Bảo không được sờ thì cấm sờ! Hỏi nhiều như vậy làm gì? Trong gia đình này, anh là chủ hay em là chủ?!"
"Là em, là em, tôi không nói nữa."
Bách Hoài cười cười, muốn giở cái đuôi của cậu ra để xem cái chân ngắn cũn.
Rốt cuộc hành vi này còn chưa thực hiện được, con sóc điên kia đã nhe nanh múa vuốt đuổi Bách Hoài đi.
Nhìn bạn trai nhỏ vừa hung hăng vừa hôi sữa đáng yêu nhà mình, Bách Hoài cũng không còn tâm trí làm cẩu nữa, biết đủ mà không bắt nạt cậu nữa.
Anh nâng niu Giản Tùng Ý hết mực trong lòng bàn tay, đi đâu cũng tha cậu theo.
Bách Hoài ngồi xếp bằng trên ghế sa lông đọc sách, Giản Tùng Ý an vị ngồi trên đầu gối anh xem TV.
Bách Hoài chơi game, Giản Tùng Ý nhảy lăn qua lộn lại trên bàn phím.
Bách Hoài nấu cơm, Giản Tùng Ý chễm chệ ngồi trên đầu anh, nắm tóc chỉ huy.
"Này này! Bách Hoài! Đừng có bỏ cái đó vào!"
"Bỏ vào mới ngon."
"Không ngon!"
"Được rồi…"
"Bách Hoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-a-gap-nhau-at-co-mot-o/3553845/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.