Lúc Giản Tùng Ý trở về lớp, nét mặt hắn cực kì không vui.
Hắn nghe loáng thoáng được hai Omega nhiều chuyện kia lời ra tiếng vào mình, hắn không hiểu, vì sao bọn họ nhất quyết tin hắn là đồ biến thái chứ không bao giờ chịu tin hắn có thể là một Omega đây?
Chẳng lẽ mình A đến sâu đậm lòng người thế sao?
Bách Hoài không biết đồ ngúc nghích nhà anh làm sao mà chỉ có đi vệ sinh mà cũng không vui cho được, ngẩng đầu nhìn hắn: ‘’Sao vậy?’’
Giản Tùng Ý quay đầu sang, nghiêm túc hỏi Bách Hoài: ‘’Em không đáng yêu đúng không?’’
‘’?’’
Không đợi Bách Hoài trả lời, Từ Gia Hành, Dương Nhạc, Du Tử Quốc cùng nhau quay đầu, dùng ánh mắt hoảng loạn nhìn Giản Tùng Ý, giống như đang nghe kể chuyện ma vậy.
Nhìn kìa, cái mặt Giản Tùng Ý càng không vui hơn.
Gì nữa?
Chỉ có Bách Hoài hơi bất ngờ mà thôi, ‘’Em đáng yêu.’’
Những người khác đều giương cặp mắt hoảng loạn lên.
Ông Lỗ Tấn nói đúng quá đúng, tình yêu quả là khiến con người ta mù quáng.
Người xưa cũng có câu, miệng chó không thể mọc ngà voi, câu này đúng với Từ Gia Hành ngay lúc này.
Cậu pé với khát khao được chết mãnh liệt, sủa vang lên câu, ‘’Bách gia, anh đi đo mắt lại đi!’’
Bách Hoài chậm rãi nhấc mắt lên, liếc Từ Gia Hành một cái, cậu bé kia phẫn nộ ngậm miệng lại.
Bây giờ Bách Hoài mới quay đầu đi nhìn em bé tủi thân nhà mình, ‘’Sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?’’
Giản Tùng Ý bĩu môi: ‘’Em nghĩ do em không đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-a-gap-nhau-at-co-mot-o/1346597/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.