Giản Tùng Ý mặt thối, bị Từ Gia Hành và Dương Nhạc ôm đùi, cuối cùng cũng bị bọn đa cấp này lôi kéo thành công.
Tên Bách Hoài kia quả thật là lòng dạ hẹp hòi.
Bảo yêu mình, xong kéo mình chết cùng, mà lại yêu mình à? Đấy, là ghét mình rồi.
Trai tồi.
Quả nhiên mình thật là đúng đắn khi không đồng ý làm bạn trai anh ta.
Trêи đi đi từ trường về nhà vào buổi tối, Giản Tùng Ý không thèm nói chuyện với Bách Hoài một câu. Về nhà là khóa trái của lại, chặt đứt con đường Bách Hoài dùng để lẻn vào nhà hắn nửa đêm.
Giống như là cực kì không muốn hòa tấu cùng với Bách Hoài.
Chỉ là ai đó vô ý thức, chân vẫn cứ bước vào phòng đàn.
Kiến trúc của căn biệt thự này có ba tầng, tầng thứ ba là tầng áp mái rất rộng. Bên trêи là mái vòm có trang trí chạm khắc rực rỡ như các giáo đường ở bên phương Tây. Cửa kính cũng là kính màu chạm đất, mỗi khi có ánh mặt trời chiếu qua sẽ rất lung linh. Ngoài ra còn có một cửa sổ lớn, mỗi lần có gió sẽ làm lay động tấm rèm cửa xinh đẹp màu kem nhè nhẹ.
Mà trêи sàn gỗ cũng không để bất kì một thứ gì, giữa phòng chỉ đặt duy nhất một chiếc đàn piano tam giác màu trắng.
Giản Tùng Ý nhấc nắp đàn lên.
Dì giúp việc luôn dọn dẹp rất kĩ, trêи mặt piano không có một hạt bụi dẫu bốn, năm năm trôi qua hắn chưa từng động đến.
Giản Tùng Ý không phải là một người kiên nhẫn, hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-a-gap-nhau-at-co-mot-o/1346579/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.