Giản Tùng Ý khi đi tay trắng, khi về cầm theo một đống chiến lợi phẩm.
Bách Hoài nhìn đống đồ lỉnh kỉnh trêи tay của hắn, ‘’Em cướp à?’’
‘’Cướp của người giàu giúp người nghèo khó.’’
Giản Tùng Ý ném túi đồ trong ngực cho Bách Hoài.
Người nghèo tên Bách Hoài lần đầu tiên ‘’bị’’ giúp đỡ nhìn pouch mĩ phẩm màu hồng nhạt, hơi buồn cười, ‘’Chu Lạc không tuyệt giao với em sao?’’
‘’Ai cũng là anh em tốt, không nhỏ nhen.’’
Bách Hoài từ tốn thong thả thoa thuốc thơm, ý tứ sâu xa nói, ‘’Xin hỏi một Alpha như tôi tại sao lại phải cùng hai tên Omega làm anh em?’’
‘’… Trả lại thuốc xức đây!’’
Anh cười khẽ: ‘’Sao em nhỏ nhen thế? Anh chỉ đùa thôi, Lục Kỳ Phong không phải là Alpha ư, quan hệ với hai người cũng không phải rất tốt đó sao?’’
‘’Ừ đúng ha, chỉ có điều Lục Kỳ Phong không giống, đó là anh em vào sinh ra tử.’’
Giản Tùng Ý vắt chéo chân, ngậm túi sữa tươi trong miệng rồi lười biếng nói.
Bách Hoài đóng nắp bình thuốc một tiếng thật kêu.
Anh không biết có nên nhắc nhở ai đó ngày hôm qua vỗ ngực nói rằng ‘’Quan hệ của chúng ta từ đầu đến cuối vốn không giống người khác.’’
Lúc ấy anh còn thật sự cảm động đến chết đi được, không nghĩ tới lại không giống nhiều người như vậy.
Bách Hoài rũ mắt, buông tay áo xuống, vuốt phẳng rồi định một tay cài nút lại, đầu ngón tay thon dài hết lần này đến lần khác cài nút mà trượt tới trượt lui, không thể nào cài ống tay áo lại được.
Mà tên Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-a-gap-nhau-at-co-mot-o/1346547/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.