Cũng may thể trạng BaCách cường tráng, một mình cũng đủ để khiêng Phàn Ngưỡng Cực lên.
Tiểu Tiểu nhanh chóngđuổi theo, đợi lúc Ba Cách thả Phàn Ngưỡng Cực trên giường, thì trên vai hắnmáu thấm ra cả ngoài quần áo. “Mau, mau đi mời đại phu.”
“Chậm đã.” Phàn NgưỡngCực chống thân mình suy yếu, lên tiếng ngăn cản.
Tiểu Tiểu khẩn trươngnhìn hắn.“ Máu còn chảy, vết thương nặng đến kia? Trừ bỏ bả vai, chàng còn cóchỗ khác bị thương không?”
“Không cần khẩn trương,chỉ là miệng vết thương bị hở ra. Chuẩn bị vài bố sạch sẽ, chỉ cần xức thuốclên miệng vết thương là được rồi, không cần phải mời đại phu.” Phàn Ngưỡng Cựcvỗ vỗ tay nàng an ủi. “Ta không sao, không cần lo lắng, thái y trong cung đãchữa trị rồi.”
Tiểu Tiểu nghiêm mặt, bắtđầu chỉ huy người đi múc nước, lấy thuốc trị thương. Sau đó nàng thật cẩn thậngiúp hắn cởi áo khoác, liền phát hiện bả vai hắn đã được băng bó, như lời hắnnói, miệng vết thương lại bị hở.
Nàng cũng không quá kích,không nói thêm lời nào, chỉ lẳng lặng giúp hắn xử lý miệng vết thương, sau đólại cẩn thận đắp thuốc lên. Xác nhận miệng vết thương đã ngừng ra máu, cẩn thậnbăng bó lại.
Giúp hắn thay bộ quần áosạch sẽ, người hầu cũng đều rời đi hết, nàng lúc này mới ngồi xuống mép giường.
“Tiểu Tiểu.” Hắn thấykhuôn mặt nhỏ nhắn phiền muộn của nàng, cũng không rõ là nàng đang tức giận haylà đang lo lắng. “Tối qua ta thất ước, thực xin lỗi.”
Nàng chỉ cúi đầu, nhưngnước mắt từng hạt từng hạt rơi xuống mu bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-vuong-gia/2852893/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.