Bữa cơm hôm đó được tổ chức ở ngoài trời, trước vườn hoa trong mảnh đất rộng lớn trải dài sạch lá.
Hai nhà nội ngoại của Mạc Uyển Kinh và Lạc Hương Mẫn đều có mặt không chỉ thế mà còn có cả cặp vợ chồng Khiêm Lăng Hoành và những người bạn trong hội. Vì tổ chức sinh nhật tròn năm tuổi cho các tiểu hoàng tử, công chúa nên bọn họ không quá cầu kì về thân phận, đến cả Trương Quốc, Tào Anh,…đều ngồi vào bàn.
Bọn họ hân hoan mà nâng chén giữa không gian thoáng gió, hương thơm cây cỏ dịu nhẹ phảng phất khiến tâm trạng dường như vui hẳn.
“Chú ơi, thêm tuổi mới thì có được nhận lì xì không ạ?” Hách Liên Doãn Thư ngây thơ đến cạnh Tào Anh lay lay lấy tay cô mà hỏi.
Thật không biết phải nên khóc như thế nào nữa, cũng không thể tức giận được mà chỉ biết cười khổ. Cả hết đám người đều bật cười, Trương Quốc là kẻ hớn hở nhất mà to giọng nhất “Doãn Thư à, đấy là cô Tào Anh chứ không phải chú đâu. Nhìn cô ấy giống đàn ông thế thôi chứ thật ra là phụ nữ đấy…haha…”
“Ủa rồi mắc cười lắm hả?” Tào Anh giận dữ liếc nhìn Trương Quốc, giờ đây cô chỉ muốn đánh cho tên đàn ông này phù đầu mà thôi nếu được. Nhưng quay qua nhìn vị tiểu thư nhỏ, cô lại hiền hòa ngay mà rút từ trong túi ra mấy chiếc lì xì, lên tiếng “Được chứ Doãn Thư, hôm nay con là người xinh đẹp nhất nên cô chúc con mãi mãi hồn nhiên, vui vẻ, mãi hồn nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-lien-phu-nhan-o-tren-anh-o-duoi/3553217/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.