Trước mặt đám người giúp việc trong nhà, Hách Liên Tử Mục cứ thế đùng đùng lửa giận mà ôm Mạc Uyển Kinh lên phòng mình. 
Rầm! 
Lại là cái âm thanh chói tai đó, hôm qua anh đã rất mạnh bạo nhưng hôm nay lại càng như nổi thú tính hơn mà nhanh gọn xử lý những thứ vật cản trở bên ngoài thân. Ném Mạc Uyển Kinh lên giường, anh đứng thẳng người nhìn cô một lúc, cái thân thể trần truồng co rúm lại kia như thể khiến muốn chọc tức anh. 
Mạnh bạo cắn lên thân hình cô “Aaa…ưmmm” bàn tay điên dại sờ soạng khắp mọi chốn da thịt mềm mại đầy vẻ thích thú. Cơn uất giận kìm hãm cùng mùi hương của rượu phảng phất như liều thuốc kích dục đưa anh chìm vào cơn nghiện. 
Cơ thể của Mạc Uyển Kinh dần nóng ran, đôi chân kìm chặt lại không dám hé ra, khuôn miệng há hốc không nói nên lời mặc anh phát tiết. Cái con thú kia không chỉ dừng lại ở việc chơi đùa hau nhũ hoa nhô lên căng mọng kia mà còn chuyển dần nụ hôn xuống những nơi thầm kín hơn. Hách Liên Tử Mục nhìn cái đó của cô nhễ nhãi, ướt đẫm một lúc thì bất giác nhếch cong khóe môi. Nơi đầu lưỡi cố tách hàm của cô ra mà đi sâu vào trong khoang miệng, anh khuấy đảo một lúc mà tìm mấy thứ dư vị ngọt ngào thường ngày nhưng hôm nay lại cảm thấy đắng chát hẳn có lẽ là do Mạc Uyển Kinh cô không bằng lòng muốn dâng nó cho anh nên mới vậy chăng? 
Chut! Chut! 
“Ưm…mmm…ưm…” Mạc Uyển Kinh rên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hach-lien-phu-nhan-o-tren-anh-o-duoi/3551189/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.