Chuyện này phải bắt đầu nói từ khi giáo chủ vừa mới tới Tô Châu.
Hoàn toàn khác với cách dạy dỗ quản này quản nọ như gà mẹ trông con của tả hộ pháp, hữu hộ pháp chọn cách nuôi thả tự do. Cho nên lần này xuất hành giáo chủ tương đối tự do, muốn đi đâu chơi thì đi, muốn ăn cái gì liền ăn cái đó, gần như đã ăn tận mấy lần tất cả các hàng hoa quế cao trong thành Tô Châu, đáng tiếc không bánh ở cửa hàng nào có được cảm giác như năm đó.
Giáo chủ rất phiền muộn, chẳng lẽ chỉ có hương vị trong trí nhớ mới là đẹp nhất?
Chưa từ bỏ ý định, giáo chủ yêu cầu phân đà ở Tô Châu đưa đến danh sách tất cả trà lâu (quán trà) trong thành, chỗ nào cũng nếm thử, hắn cũng không tin không tìm được!
Vì thế một ngày nọ, giáo chủ đang ở Thiên Nhất trà lâu tiếp tục đại nghiệp nếm thử điểm tâm, bên ngoài truyền đến tiếng xôn xao.
Nơi phát ra tiếng ồn là Lục Tỷ Nhi hát rong trong trà lâu, thực là một tiết mục bi tình cũ rích: lão phụ thân của Lục Tỷ Nhi bệnh nặng, vì chữa bệnh nên mượn Vương thương nhân trong thành chút bạc. Hiện giờ phụ thân vừa mới chết, Vương thương nhân thấy Lục Tỷ Nhi coa vài phần tư sắc, muốn thú Lục Tỷ Nhi về làm tiểu thiếp thứ mười ba. Lục Tỷ Nhi không chịu đi, Vương phú thương thấy nàng là nữ nhi, thân cô thế cô, liền phái người đến trà lâu cường thưởng.
Lục Tỷ Nhi khóc sướt mướt, chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-y-dai-hiep-va-bach-y-giao-chu/2409675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.