23.
Nhiếp chính vương không biết có bệnh gì thầm kín hay không, từ lúc ngồi xuống uống trà đến khi uống xong, cả khuôn mặt hắn đều đỏ đỏ hồng hồng, không dám nhìn vào mặt ta.
Ta lo lắng cho tiến độ bên kia của Thuần phi, nên khó chịu đến mức không thể ngồi yên được.
Sau khi tính toán, chắc bọn họ cũng đã đến chỗ của sơn tặc rồi.
Dựa theo kế hoạch bất công của hoàng đế, sau khi bị sơn tặc bắt, nàng sẽ bị tra tấn trong hai ngày, và sau đó hắn sẽ xuất hiện làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Hai ngày nay, ta nên làm thế nào để có thể ngăn Nhiếp chính vương muốn đến chỗ tiểu Cố đây?
Ta đang tập trung vắt óc suy nghĩ ở bên này, trong khi Nhiếp chính vương ở bên kia đã uống xong ấm trà thứ ba.
"Vương gia, ngài có phải bị cảm nắng rồi không?"
“Không có”. Nhiếp chính vương mắt phượng khẽ động, lại nhìn đi nơi khác.
Thật có lỗi, ta lại vừa để ngươi nhìn thấy nụ cười tuyệt thế vô song của mỹ nữ ta đây nữa rồi.
Thấy hắn đang cầm tách trà với đôi mắt hơi cụp xuống, ta thầm than một tiếng.
Người ta đồn rằng Nhiếp chính vương là do một tội phi sinh ra, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ có một ngày được sống hạnh phúc, ta còn tưởng đó là tin đồn nhảm. Dù sao hắn cũng là một vương gia, dù cuộc sống có tồi tệ đến đâu thì quyền lực vẫn trên vạn người dưới một người.
Bây giờ xem ra, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-y-cua-chang-vi-ta-ma-nhuom-tim-mong-mo/3328203/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.