" Mẹ kiếp, con khốn này!! "
Khiết Tâm Hoa đau đớn rụt lại cánh tay còn rướm máu. Vết thương hở chảy ra dòng máu đỏ thẫm tí tách rơi xuống mặt sàn từng giọt.
Cô cười lạnh muốn đâm chết bà ta nhưng bị ngăn lại bởi đám vệ sĩ to con phía sau. Chẳng mất nhiều công sức cũng đạp từng tên một ra bã. Vốn là người giỏi võ từ nhỏ, cô chẳng lo sợ đến bất cứ ai có ý uy hiếp mình.
Rút kinh nghiệm từ đợt Hắc Minh Hạo bị bà ta dí súng điện đánh ngất, cô tiện chân sút mạnh vật bà ta cầm trên tay văng ra xa. Đứng sẵn thế sẵn sàng chiến đấu.
" Con người không phải lúc nào cũng tự cao được đâu con dâu của ta. "
" Ngừng giọng điệu kinh tởm đấy của bà lại đi, nghe thôi cũng phát nôn!! "
Vết thương trước đó bỗng dưng phát lên đau đớn gấp bội lần lúc bị cứa rách, Khiết Tâm Hoa đau đớn ôm lấy bàn tay với dòng máu cô đặc tuôn chảy không ngừng.
Biết có chuyện chẳng lành, bà ta ngưng giọng điệu khinh miệt mà trở nên lúng túng.
" Mày…mày đã làm gì với bàn tay của tao!?? "
Manh Hạ cười khẩy nhìn bà ta một cách khinh miệt.
" Ôi, tôi vô ý quá. Con dao này lỡ có độc mất rồi, chắc bà không để tâm đâu nhỉ? "
" Có…có độc? Mẹ kiếp!! Mau! Đưa ta đến bệnh viện!! "
" Diệp La Manh Hạ, mày chờ đó cho tao, chuyện này chưa xong đâu!! "
Khiết Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3374490/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.