" Anh có nghe tôi nói không? Dừng xe! "
Diệp La Manh Hạ cáu gắt tức đến đỏ mặt giành tay lái của Ngô Kim Nhất, chiếc xe lảo đảo đi trên đường lớn một hồi liền nhanh chóng dừng lại.
Cô nhảy xuống dứt khoát xách quần lên chạy thật nhanh quay lại chỗ Hắc Minh Hạo, có chết cô cũng không để anh chết dưới tay tên khốn một cách vô nghĩa.
Vừa kịp đặt gót dừng chân trước cánh cửa han gỉ, Hắc Minh Hạo toàn thân đầy máu thở hổn hển lao ra siết chặt ôm lấy cô.
Đôi mắt kinh hãi run rẩy ôm trọn lấy anh xoa nhẹ.
" Máu…anh có sao không vậy!? "
Anh trấn tĩnh cô ôm trong lòng nhẹ giọng.
" Không phải máu của anh, đừng sợ. "
" H-Hắc Minh Hạo… "
Đôi bàn tay thấm đẫm máu trên người anh ngửi mùi tanh hôi, dẫu biết anh không bị thương nhưng trước mắt khung cảnh vẫn khiến cô e dè.
Ngô Kim Nhất vừa kịp lái xe quay lại đón hai người, nhìn đống máu trên người Minh Hạo khiến anh rùng mình chạy nhanh đến gần.
" Thằng khốn đó làm gì cậu rồi? Có bị thương ở đâu không!? "
" Lý Yết Gia chết rồi. "
Anh buông câu thản nhiên bế toàn người cô lên xe thắt dây an toàn phóng vụt về nhà tắm rửa lại sạch sẽ.
Manh Hạ bồn chồn ngồi đợi anh bên ngoài muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cánh cửa phòng tắm khẽ mở nhẹ, anh bước ra bên ngoài trần như nhộng quấn tạm chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3350602/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.