" C…cậu là ai!? "
" Hắc Minh Hạo, từ nay Lý Yết Gia sẽ là em trai con, giúp đỡ nhau nhé. "
Đứa nhóc rụt rè nắm lấy ống quần ba đưa ánh nhìn sợ sệt trông cậu bé tươi cười muốn bắt tay cậu.
" Không muốn! "
Hắc Minh Hạo thét lên sợ sệt, bao lâu nay không một ai chơi với cậu. Một lần lỡ đẩy ngã bạn học rách trán phải khâu mấy mũi, mọi người đều xa lánh gán mác ác quỷ lên người cậu.
Cậu sợ sẽ làm hại người khác, sợ đôi bàn tay nhuốm máu bị gọi tên ác quỷ. Đôi chân nhỏ bé chạy vọt về phòng vấp ngã, ba cậu lo lắng tiến gần đỡ dậy hỏi han.
" Con không sao chứ? "
" Anh Hạo! Anh ngã có đau không!? "
Tiếng nói của Lý Yết Gia cất lên, cảm giác khó chịu chợt dấy lên chạy khắp cơ thể, cậu đẩy ngã đứa nhóc đứng cạnh đến khóc.
" Oa…huhuhu sao anh lại đẩy em… "
" Hắc Minh Hạo! Con làm gì vậy!? "
Nhìn người ba nuông chiều thằng nhóc lạ mặt, cậu sôi máu đứng bật dậy đấu tranh giành lại tình thương của ba.
" Tránh ra! Ba của một mình tôi, không cho cậu sờ! "
Vừa nói miệng vừa run bần bật, lấy hết can đảm để đuổi Lý Yết Gia ra chỗ khác, ba cậu cau có tức giận buông Minh Hạo ra khỏi vòng tay.
" Con không được bắt nạt em! "
Nói rồi ôm Lý Yết Gia vào lòng vỗ về mặc kệ cậu đứng đơ một góc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3330196/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.