Tiến sâu mãi vào bên trong không gian nhỏ hẹp, sự tối tăm bao trùm chẳng nhìn rõ vật thể phía trước.
Mải men theo dấu chân hắn, bất chợt Hắc Minh Hạo dừng lại khiến đầu cô va chạm mạnh vào sau lưng.
Diệp La Manh Hạ gắt gỏng mất kiên nhẫn.
" Anh còn muốn dẫn tôi đi đâu nữa vậy hả? Chết tiệt! "
Ngô Kim Nhất khẽ đặt nhẹ bàn tay lên vai cô như thể muốn trấn an bình tĩnh, đôi mắt sắc lạnh liếc qua hất cẳng anh ra khỏi người cô lập tức kéo sát cô vào người mình.
" Quá phận rồi. "
Ngô Kim Nhất cười khổ đi chậm lại mấy bước, Hắc Minh Hạo mở ra cánh cửa đỏ gỉ sắt. Nhờ vào ánh đèn mập mờ phía trên cô mới thấy nét mặt tái nhợt của Diệp Nam Quân bị trói trên ghế.
Cô rùng mình chạy nhanh đến lay mạnh vào người ông.
" Diệp Nam Quân! Ông tỉnh lại cho tôi!! "
Ngô Kim Nhất khẽ tiến tới giải thích từ tốn giúp ông cởi trói.
" Ba cô bị người ta lừa chiếm đoạt tài sản còn cố tình tạo dựng cái chết giả như bệnh tật để dễ bịt miệng qua mắt cô. "
Manh Hạ sững sờ sửng sốt, lòng từng căm hận giờ lại thấy hối hận, nghiến răng nghiến lợi túm cổ áo anh tức giận tra hỏi.
" Kẻ nào? Là kẻ nào dám đánh ba tôi ra nông nỗi này!?? "
Hắc Minh Hạo cũng tiến tới sát cạnh chắc nịnh nêu tên.
" Mã Tiểu Yên. "
Lửa hận cháy bùng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tong-thieu-phu-nhan-lai-muon-ngoai-tinh/3317561/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.